TRÁI TIM MÁCH BẢO - Trang 112

con bé có thật là con của Ernesto hay không. Sự thay đổi này không thể
thoát khỏi nhận thức của con bé, nó nhận ngay tín hiệu chối bỏ của bà bằng
chiếc ăng-ten nhạy cảm của trẻ con và trở nên thật hống hách, cứng đầu. Kể
từ đó, nó là sợi dây leo căng tràn nhựa sống còn bà là thân cây già đang chờ
đợi bị phủ kín bởi sợi dây leo. Nó đánh hơi mùi tội lỗi của bà như một con
chó săn và lợi dụng điều đó để leo cao hơn nữa. Ngôi nhà lúc này giống như
một địa ngục với toàn những tiếng la hét và cãi vã.

Để bà bớt gánh nặng, Augusto thuê một người giúp việc để chăm sóc con

bé. Ông ấy cố gắng lôi kéo nó đến với những con côn trùng của mình, thế
nhưng chỉ sau ba, bốn lần, mọi nỗ lực đều tan tành mây khói khi nó thét lên:
“Gớm quá đi!”, và thế là ông ấy đành từ bỏ. Bỗng nhiên tuổi già của ông ấy
đến thật nhanh, trông ông ấy cứ như là ông ngoại của con bé chứ không phải
là cha, hơn nữa ông ấy còn giữ khoảng cách với nó lắm. Khi nhìn mình
trong gương, bà cũng thấy tuổi tác đang đè nặng lên mình, những nét cơ thể
đã trở nên thô ráp, nặng nề mà trước kia chưa bao giờ có. Thờ ơ với bản
thân cũng đã nói lên sự coi thường chính mình. Giữa khoảng thời gian khi
Ilaria đến trường cho tới lúc người giúp việc trông nom nó, bà có rất nhiều
thời gian rỗi. Cảm giác bồn chồn không yên cứ thúc đẩy bà phải hoạt động
không ngừng, thế là bà lái xe lên xuống các ngọn đồi ở Carso như một kẻ u
mê.

Bà giở lại những cuốn sách tôn giáo đã đọc khi còn ở L’Aquila. Bà hy

vọng sẽ tìm được câu trả lời nào đó trong những trang giấy ấy. Bà đi lang
thang và lẩm bẩm không biết bao nhiêu lần câu nói của St. Augustine về cái
chết của mẹ ông: “Hãy đừng đau khổ vì mất mẹ mà hãy biết ơn vì ta đã từng
có mẹ.”

Một chị bạn đã dẫn bà tới gặp một linh mục để xưng tội hai, ba lần gì đó

nhưng bà không thể tiếp tục vì cảm thấy càng đau buồn hơn trước. Ông ấy
dùng những lời lẽ ngọt ngào đến phát ngấy để ca tụng sức mạnh của niềm
tin, cứ như thể niềm tin là thứ gì đó ta có thể mua ở bất kỳ tiệm tạp hóa nào.
Bà không thể chấp nhận việc mất mát Ernesto; ánh sáng của bà đã tắt đi và
giờ bà không thể tìm thấy được lý do tại sao lại như thế. Cháu thấy đấy, khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.