TRÁI TIM MÁCH BẢO - Trang 42

thuộc vào một mình ta nữa. Đó là một thời khắc nguy hiểm; nhiều người
bỗng dưng xuất hiện ý nghĩ về một định mệnh bị giam cầm mãi mà không
thể thoát ra. Phải một thời gian nữa thì cháu mới hiểu được thực tế của số
phận. Khoảng tuổi sáu mươi, khi con đường phía sau ta dài hơn phía trước,
ta sẽ thấy những điều mình chưa bao giờ nhìn thấy trước đây: con đường ta
đi không thẳng tắp mà xẻ nhánh liên tục, cứ mỗi bước chân đi là có một ngã
rẽ, một mũi tên chỉ hướng mới – một bên có đường ngoặt hướng khác và
bên kia là một lối đi đầy cỏ mọc mất hút giữa đám rừng. Ta có thể đang đi
trên những con đường phụ ấy mà không hề hay biết, và còn có nhiều con
đường khác nữa mà ta không thấy; ta tự hỏi những con đường mình vừa đi
qua sẽ dẫn đến đâu, và liệu rằng chúng sẽ đưa ta đến nơi tốt hơn hay chỉ tệ
đi; ta không biết, nhưng điều đó không ngăn ta khỏi cảm giác tiếc nuối. Lẽ
ra ta phải làm cái điều mà ta đã không làm, ta thường quay ngược trở lại
thay vì tiến lên phía trước. Cháu còn nhớ trò chơi Con rắn và bậc thang

[3]

không? Đấy, cuộc sống của ta cũng như thế đấy.

Tại những ngã rẽ trên đường đời, cháu sẽ gặp bao nhiêu cuộc đời khác.

Việc làm quen với họ hay không, đồng hành cùng họ hay ngoảnh mặt quay
đi là hoàn toàn phụ thuộc vào quyết định của cháu chính tại khoảnh khắc ấy;
cho dù cháu không biết thì cả cuộc đời cháu và cuộc đời của những người ấy
đều được quyết định vào lúc cháu chọn đi thẳng hay sẽ rẽ ngang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.