TRÁI TIM MÁCH BẢO - Trang 43

Ngày 22 tháng Mười Một

Tối qua trời trở, gió Đông nổi lên và quét bay những đám mây chỉ trong

vài tiếng đồng hồ. Trước khi ngồi viết, bà đi tản bộ trong vườn. Gió vẫn thổi
mạnh nên áo quần bà bay phần phật. Buck phấn khích vô cùng, cu cậu muốn
đùa giỡn và chạy lon ton sau bà, mồm ngậm một quả thông. Với chút sức
lực ít ỏi, bà chỉ có thể quẳng quả thông được một lần và nó bay chẳng được
xa mấy, thế nhưng cu cậu đã tỏ ra rất thỏa mãn. Sau khi kiểm tra sức khỏe
cây hoa hồng, bà đến chào cây óc chó và cây anh đào, hai cái cây bà yêu
thích nhất.

Cháu còn nhớ đã trêu bà như thế nào mỗi khi thấy bà vuốt ve một trong

những bụi cây của chúng ta không? “Bà làm gì thế?” cháu hỏi, “Nó có phải
là ngựa đâu chứ.” Khi bà giải thích rằng vuốt ve một cái cây không có gì
khác với việc vuốt ve bất kỳ sinh vật sống nào, mà thậm chí là còn thích
hơn, cháu chỉ nhún vai bước đi và tỏ vẻ không vừa lòng. Tại sao lại thích
hơn chứ? Bởi vì mỗi lần gãi gãi đầu Buck, bà thực sự cảm nhận có một thứ
gì đó rất ấm áp và sôi nổi, nhưng ẩn sâu bên dưới luôn thường trực một sự
kích động dữ dội. Có lẽ là vì giờ ăn tối sắp đến rồi, hay là lâu quá mà chưa
đến; cũng có thể là cậu ta đang mong chờ cháu, hoặc chỉ vì cu cậu đang nhớ
lại một cơn ác mộng. Cháu thấy không? Chó, cũng như người, có quá nhiều
suy nghĩ và đòi hỏi. Cả chó lẫn người đều không thể tự mình đạt được sự
bình tâm và những niềm vui.

Cây cối thì lại khác. Từ lúc đâm chồi cho đến ngày tàn úa, một cái cây

luôn đứng yên ở một vị trí nhất định. Chẳng như bất cứ một thứ nào khác, rễ
cây cứ lầm lụi tiến sâu hơn vào lòng đất, còn tán lá lại cứ vươn mãi đến bầu
trời. Những dòng nhựa chảy từ rễ tới ngọn và từ ngọn tới rễ. Cây vươn cao
hay khép lại những tán lá là tùy thuộc vào ánh sáng mặt trời. Cây đợi chờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.