TRÁI TIM MÁCH BẢO - Trang 86

thật kinh tởm và đưa cho bà xem, hình như ông ấy gọi nó là một con dế trũi.
“Em nhìn hàm dưới của nó này,” ông ấy nói. “Với cái này thì nó có thể ăn
tất tần tật mọi thứ.” Đêm hôm đó bà mơ thấy ông ấy với hình thù như vậy,
nhưng to khủng khiếp và đang nhai ngấu nghiến chiếc váy cưới của bà như
thể đó là một mảnh giấy bồi.

Sau một năm thì hai vợ chồng bà bắt đầu ngủ riêng ở hai phòng, ông ấy

thích thức khuya cùng với những con bọ và không muốn làm phiền bà, ít
nhất là ông ấy đã nói như vậy. Khi được miêu tả như thế này, cuộc hôn nhân
của bà đối với cháu tồi tệ đến mức kỳ quặc phải không, nhưng thực tế là
chẳng có gì lạ kỳ trong chuyện này cả đâu cháu ạ. Vào thời đó, hầu hết các
cuộc hôn nhân đều thế đấy, cứ như thể là một địa ngục dành cho hai người
vậy, và một trong hai sớm muộn gì cũng không thể chịu đựng được nữa.

Thế tại sao bà không chống đối, tại sao bà không cuốn gói về lại Trieste?
Bởi vì chẳng có cái gọi là chia tay hay ly hôn vào thời đó. Sợi dây ràng

buộc hôn nhân chỉ có thể bị cắt đứt trong các trường hợp bị ngược đãi tàn
bạo, và người vợ cần phải kháng cự đủ quyết liệt mới có thể thoát ra để rồi
sống những ngày tháng còn lại như một kẻ phù du. Nhưng cháu biết rồi đấy,
phản kháng không phải là một phần trong tính cách của bà, và Augusto thậm
chí còn chưa bao giờ lên giọng, nói chi là thượng cẳng tay, hạ cẳng chân với
bà. Ông ấy luôn đảm bảo là bà không bao giờ thiếu thốn bất cứ thứ gì. Sau
khi đi lễ vào các ngày Chủ nhật, hai vợ chồng ghé qua tiệm bánh và ông ấy
cho bà mua bất cứ món gì bà thích. Thật không khó cho cháu để tưởng
tượng là bà cảm thấy như thế nào khi thức dậy vào mỗi buổi sáng. Sau ba
năm làm vợ, suy nghĩ duy nhất trong đầu bà là suy nghĩ về cái chết.

Augusto không bao giờ nói với bà về người vợ đầu tiên, trong những lần

hiếm hoi bà dè dặt hỏi về chuyện này thì ông ấy liền đánh trống lảng. Thời
gian trôi qua, khi đi quanh quẩn trong các căn phòng ma quái vào những
buổi chiều mùa đông, bà tin chắc rằng Ada (tên của người ấy) không phải
chết vì bệnh tật hay tai nạn mà chính là tự hại. Khi người giúp việc đi ra
ngoài, bà tháo tung những miếng ván, lục lọi những ngăn kéo và nóng lòng
tìm ra bằng chứng và dấu hiệu để chứng minh cho những nghi ngờ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.