TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 106

cái hộp; những chiếc bút chì màu trên một bậu cửa sổ, màu sắc đã phai dưới
ánh sáng của cả vạn buổi chiều đã trôi qua; một ngôi nhà búp bê với những
con búp bê bên trong, những tù nhân chung thân trong một nhà tù lộng lẫy.
Trong một thư viện nhỏ, hơi ẩm len lỏi vào đã uốn cong các giá sách thành
những nụ cười méo xệch. Tôi lướt ngón tay theo các gáy sách trơ nhẵn, như
thể đang cân nhắc xem có nên lấy một cuốn ra đọc. Có những tác phẩm
kinh điển như Peter Pan và Khu vườn bí mật, những cuốn sách lịch sử được
viết bởi các tác giả đã bị lịch sử lãng quên, sách học tiếng Latin và Hy Lạp.
Góc phòng kê vài bàn học cũ. Tôi hiểu ra đây là phòng học của những đứa
trẻ, và bà Peregrine là cô giáo của họ.

Tôi cố mở hai cánh cửa nặng trịch, xoay tay cầm, nhưng chúng đã bị

phồng ra và đóng chặt - tôi bèn lùi lại lấy đà rồi lao tới dùng vai thúc vào
cửa. Hai cánh cửa kèn kẹt bật mở ra còn tôi thì ngã sấp mặt xuống căn
phòng kế tiếp. Trong lúc chống tay đứng dậy nhìn quanh, tôi nhận ra nó chỉ
có thể từng là phòng bà Peregrine. Trông nó giống như một căn phòng trong
lâu đài của Người Đẹp Ngủ Trong Rừng, với những cây nến chăng đầy
mạng nhện cắm trên giá gắn vào tường, một cái bàn trang điểm có gương,
mặt bàn xếp những cái lọ pha lê, và một chiếc giường lớn bằng gỗ sồi. Tôi
hình dung ra lần cuối cùng bà ở đây, tung chăn vùng dậy giữa đêm khuya
khi nghe thấy tiếng còi báo động phòng không hú vang, tập hợp lũ trẻ, tất cả
đều đang lơ mơ ngái ngủ và ôm khư khư áo khoác trên giường xuống dưới
nhà.

Bà có sợ không? tôi tự hỏi. Bà có nghe thấy những chiếc máy bay đang

tới không?

Tôi bắt đầu có cảm giác thật kỳ quái. Tôi có cảm giác mình đang bị theo

dõi; rằng những đứa trẻ vẫn đang ở đây, được bảo tồn như cậu thiếu niên ở
đầm lầy, bên trong các bức tường. Tôi có thể cảm thấy họ đang dõi theo tôi
qua các khe nứt và lỗ khóa.

Tôi đi sang căn phòng tiếp theo. Ánh sáng yếu ớt chiếu vào qua một cửa

sổ. Những mảnh vụn giấy dán tường màu xanh nhạt rơi xuống hai chiếc
giường nhỏ vẫn còn nguyên ga trải đã phủ bụi. Bằng cách nào đó, tôi biết
đây từng là phòng của ông nội mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.