TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 136

tôi. Tôi bắt đầu lắp bắp định giải thích cho mình lần nữa nhưng bị những
giọng nói giận dữ vọng vào từ ngoài cửa sổ cắt ngang.

“Im lặng!” Emma khẽ rít lên. Tiếng bước chân của Millard vang lên, tiến

tới chỗ cửa sổ, và cửa chớp nhích ra một chút.

“Đang có chuyện gì vậy?” Emma hỏi.

“Họ đang lục soát các ngôi nhà”, cậu ta đáp. “Chúng ta không thể ở đây

lâu hơn nữa.”

“À, chúng ta cũng không thể ra ngoài đó!”

“Tớ nghĩ là có thể đấy”, Millard nói. “Nhưng để chắc ăn, cho phép tớ

tham khảo cuốn sách của tớ đã.” Cánh cửa chớp lại đóng kín, và tôi thấy
một cuốn sổ ghi chép nhỏ bìa da bay lên khỏi một cái bàn và mở ra giữa
không trung. Millard ậm ừ khe khẽ trong lúc lật trang. Một phút sau, cậu ta
gập cuốn sổ lại.

“Đúng như tớ nghi ngờ!” cậu ta nói. “Chúng ta chỉ cần chờ khoảng một

phút nữa là bước thẳng ra ngoài qua cửa trước được rồi.”

“Cậu điên à?” Emma hỏi. “Chúng ta sẽ bị cả đám người vượn đần độn

kia xúm vào ném gạch ngay!”

“Không đâu, nếu chúng ta ít đáng quan tâm hơn thứ sắp xảy ra”, Millard

trả lời. “Tớ cam đoan với cậu, đây là cơ hội tốt nhất bọn mình sẽ có trong
nhiều giờ nữa.”

Tôi được cởi trói khỏi bộ kiềng bếp và điệu ra cửa, chúng tôi nằm phục

xuống đó chờ đợi. Thế rồi một tiếng động vang lên bên ngoài, còn ầm ĩ hơn
cả tiếng đám đàn ông la hét: những động cơ. Có đến hàng tá, nếu căn cứ
vào âm thanh của chúng.

“Ồ! Millard, sáng suốt thật!” Emma reo lên.

Cậu thiếu niên khịt mũi. “Cho nên cậu đừng nói những gì tớ học là tốn

thời gian vô ích.”

Emma đặt tay lên tay nắm cửa rồi quay lại tôi. “Nắm lấy tay tao. Đừng

chạy. Làm như thể chẳng có gì xảy ra hết.” Cô đã cất con dao đi nhưng cam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.