TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 187

“Vở kịch về cái gì vậy?”

Cô liền véo tôi một cái.

Một tiếng còi vang lên, và tất cả mọi người chạy lại tìm chỗ ngồi tại một

hàng ghế gấp kê đối diện với sân khấu. Emma và tôi ngồi xuống đúng lúc
màn mở, để lộ ra một chiếc mũ rơm dập dềnh trên một bộ vest kẻ sọc lòe
loẹt màu đỏ và trắng. Chỉ đến khi nghe thấy một giọng nói tôi mới nhận ra
rằng đó - tất nhiên rồi - là Millard.

“Thưa các quý... ý bà... à và quý ô... ông!” cậu ta dài giọng ê a. “Tôi vô

cùng hân hạnh được trình diễn trước quý vị một màn vô tiền khoáng hậu!
Một chương trình với độ táo bạo vô song, thể hiện phép thuật xuất chúng
tới mức chỉ đơn giản là quý vị sẽ không tin nổi vào mắt mình! Các công dân
thân mến, tôi xin giới thiệu với quý vị cô Peregrine và Những Đứa Trẻ Đặc
Biệt của cô!”

Khán giả vỗ tay hoan hô vang dội. Millard nhấc mũ lên.

“Cho màn ảo thuật thứ nhất của chúng tôi, tôi xin giới thiệu cô

Peregrine!” Cậu ta chui vào sau màn rồi lại xuất hiện sau giây lát, trên một
cánh tay có vắt một tấm ga được gấp lại, cánh tay kia có một con chim ưng
đậu lên. Cậu ta gật đầu với ban nhạc, và ban nhạc bắt đầu cử lên một giai
điệu rè rè có vẻ là nhạc hội hè.

Emma thúc khuỷu tay vào tôi. “Xem kìa”, cô thì thầm.

Millard để con chim ưng xuống và giơ tấm ga ra đằng trước, che khuất

con chim khỏi tầm nhìn của khán giả. Cậu ta bắt đầu đếm lùi. “Ba, hai,
một!”

Đến “một”, tôi nghe thấy tiếng đập cánh không lẫn vào đâu được, rồi sau

đó nhìn thấy cái đầu của bà Peregrine - cái đầu người của bà - nhô lên đằng
sau tấm ga trong tràng vỗ tay thậm chí còn vang dội hơn. Mái tóc bà rối bời,
và tôi chỉ có thể nhìn thấy từ vai bà trở lên; dường như bà ở trần đằng sau
tấm ga. Có vẻ khi bạn biến thành chim, quần áo sẽ không đồng hành trong
quá trình này. Cầm lấy mép tấm ga, bà kín đáo quấn nó quanh người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.