TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 239

Lại thêm một tối mưa tầm tã nữa ở phía thế kỷ hai mươi mốt, và đến khi

về tới quán rượu, chỉ nguyên việc được ở trong một nơi khô ráo cũng đủ
khiến tôi lấy làm mừng. Tôi tìm thấy bố đang một mình ngồi nhâm nhi vại
bia tại một cái bàn, vậy là tôi kéo ghế ngồi xuống rồi bắt đầu dựng lên
những câu chuyện về ngày hôm nay của mình trong khi dùng khăn ăn lau
khô mặt. (Tôi bắt đầu khám phá ra một điều về việc dối trá: càng thực hành
nó nhiều, nó sẽ càng dễ dàng hơn.)

Bố tôi thậm chí hầu như chẳng buồn lắng nghe. “Hừm”, ông nói, “thú vị

đấy”, rồi sau đó ánh mắt ông lại rời đi nơi khác, và ông uống tiếp một ngụm
bia nữa.

“Có chuyện gì với bố vậy?” tôi hỏi. Bố vẫn còn giận con à?”

“Không, không, không có chuyện đó đâu.” Ông có vẻ định giải thích

nhưng rồi lại gạt đi. “À, nó thật ngớ ngẩn.”

“Bố. Nói cho con nghe đi nào.”

“Chỉ là... người này xuất hiện mấy ngày trước. Một người quan sát chim

nữa.”

“Bố quen người đó ạ?”

Ông lắc đầu. “Chưa bao giờ nhìn thấy người này trước đây. Thoạt đầu, bố

nghĩ anh ta chỉ là một tay nghiệp dư có hứng thú, nhưng anh ta cứ liên tục
tìm đến cùng những địa điểm, cùng những bãi làm tổ, rồi ghi chép. Chắc
chắn anh ta biết mình đang làm gì. Thế rồi hôm nay bố thấy anh ta mang
theo một lồng bẫy và một cặp Predator, vì thế bố biết anh ta là dân chuyên
nghiệp.”

“Predator?”

“Ống nhòm. Loại cực kỳ chuyên nghiệp.” Cho đến giờ, bố tôi đã cuộn

thật chặt cái khăn giấy lót đĩa của mình rồi lại vuốt phẳng nó ra được ba lần,
một thói quen mỗi khi bồn chồn. “Chỉ có điều bố cứ tưởng bố đã giành
được cơ hội khám phá quần thể chim này rồi, con biết không? Bố thực sự
muốn cuốn sách này trở thành điều gì đó đặc biệt.”

“Và rồi gã thối tha này xuất hiện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.