TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 295

nó xuống đất và chìa bàn tay không của cậu ta về phía tôi. Tôi lấy ra quả
tim vẫn giữ trong túi và đưa nó cho cậu ta. Cậu ta lặp lại quá trình như lúc
trước, quả tim co bóp, phun phì phì một lúc rồi co quắp lại như quả trước.
Sau đó, cậu ta lặp lại lần thứ ba, sử dụng quả tim đã đưa cho Emma.

Chỉ còn lại quả tim Bronwyn đang giữ - cơ hội cuối cùng của Enoch.

Khuôn mặt cậu ta trở nên căng thẳng hơn hẳn khi cậu ta giơ nó bên trên cỗ
quan tài thô kệch của Martin, bóp chặt quả tim như thể muốn bấm xuyên
các ngón tay vào nó. Khi quả tim bắt đầu lắc lư run rẩy như một chiếc mô
tơ quá tải, Enoch hét lên, “Dậy đi, người chết. Dậy đi!”

Tôi nhìn thấy một cử động thoáng qua. Có thứ gì đó đã nhúc nhích dưới

lớp đá. Tôi lấy hết can đảm cúi xuống, tìm kiếm xem có dấu hiệu nào của
sự sống không. Suốt một hồi lâu không có động tĩnh gì, nhưng sau đó thi
thể co giật đột ngột và dữ dội tới mức như thể đã bị sốc điện bằng điện thế
cả nghìn vôn. Emma kêu thét lên, và tất cả chúng tôi cùng bật lùi lại. Khi tôi
bỏ tay xuống để nhìn trở lại đầu ông Martin đã quay về phía tôi, một con
mắt đục lờ đảo loạn lên rồi dường như dán vào tôi.

“Ông ta nhìn thấy cậu rồi!” Enoch reo lên.

Tôi cúi người vào. Người chết bốc mùi của đất mới xới lật lên, cùng mùi

nước biển và thứ gì đó còn tệ hơn. Đá rơi khỏi bàn tay ông ta trong khi nó
giơ lên run rẩy trong không khí giây lát, đau đớn và xanh rớt, rồi đặt lên
cánh tay tôi. Tôi cố tranh đấu với nỗi thôi thúc muốn hất nó ra.

Đôi môi ông tách ra và miệng ông ta há ra. Tôi cúi xuống lắng nghe xem

ông ta nói gì, nhưng chẳng có gì để nghe cả. Tất nhiên là không thể có, tôi
thầm nghĩ, vì phổi ông ấy đã vỡ nát - nhưng sau đó một âm thanh rất khẽ
thoát ra, tôi liền cúi xuống gần hơn, tai tôi gần như chạm vào đôi môi đông
cứng của ông ta. Thật lạ, tôi chợt nghĩ tới máng thoát nước mưa ở cạnh nhà
tôi, ở đó nếu cúi đầu xuống chỗ các thanh song chắn và đợi đến khi dòng xe
cộ tạm lắng, bạn có thể nghe thấy tiếng thì thầm của một dòng suối chảy
ngầm dưới lòng đất, nó bị vùi dưới nền móng xây lên thị trấn nhưng vẫn
tiếp tục chảy, bị cầm tù trong thế giới của bóng đêm thường trực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.