TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 298

“Ông ta tới cửa nhà tôi.”

“Ông Lão sao?”

Hơi thở Martin bỗng nín bặt lạ lùng. Thật kinh khủng khi phải nhìn vào

ông nhưng tôi buộc mình làm thế, dõi theo ánh mắt ông trong khi nó di
chuyển rồi tập trung nhìn vào thứ gì đó sau lưng tôi.

“Không”, ông ta nói. “Là hắn.”

Thế rồi một luồng sáng quét qua trên người chúng tôi và một giọng quát

to, “Ai ở đằng kia đấy!”

Emma nắm tay lại, và ngọn lửa tắt phụt, tất cả chúng tôi cùng quay ngoắt

lại thì thấy một người đàn ông đang đứng trên ngưỡng cửa, một bàn tay
cầm đèn pin, trên bàn tay kia là một khẩu súng ngắn.

Enoch rút cánh tay ra khỏi cái bồn đá trong khi Emma và Bronwyn đứng

sát lại quanh cái bồn để che Martin khỏi tầm nhìn. “Chúng cháu không hề
có ý đột nhập”, Bronwyn nói. “Chúng cháu đang định rời đi đây, thật đấy
ạ!”

“Đứng yên tại chỗ của chúng mày!” người đàn ông quát. Giọng ông ta

trầm trầm, không rõ khẩu âm vùng nào. Tôi không thể nhìn thấy được
khuôn mặt ông ta đằng sau luồng sáng, nhưng những cái áo khoác được
mặc chồng lên nhau lập tức cho biết danh tính chủ nhân. Đó chính là người
quan sát chim nọ.

“Thưa ông, chúng cháu chưa có gì ăn suốt cả ngày hôm nay rồi”, Enoch

rên rỉ, và một lần hiếm hoi nghe đúng như một cậu nhóc mười hai tuổi.
“Chúng cháu chỉ đến đây tìm một hai con cá thôi, cháu xin thề đấy ạ!”

“Vậy sao?” người đàn ông nói. “Có vẻ chúng mày đã moi một con ra rồi.

Để xem là loại nào nào.” Người đàn ông đưa qua đưa lại cây đèn pin như
thể muốn dùng luồng sáng tách chúng tôi ra. “Dẹp sang bên!”

Chúng tôi làm theo, và ông ta quét luồng sáng lên người ông Martin, một

cảnh tượng bệnh hoạn đến rùng rợn. “Chúa ơi, quả là một con cá kỳ lạ, phải
không nào?” ông ta nói, hoàn toàn dửng dưng. “Chắc phải là cá tươi. Nó
vẫn còn đang quẫy!” Luồng sáng dừng lại trên khuôn mặt ông Martin. Con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.