TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 156

Phạm Trọng Lương chưa từng gặp thiếu niên nào mười mấy tuổi đầu đã

có thể phân tích hình thế phong thủy có lớp có lang như vậy, dù hợp ý hay
không, ông ta đều

mỉm cười gật đầu, nói: “Thiều Châu mỗi năm thu không ít bạc vào ngân

khố, sau khi nộp lên triều đình... nha môn còn lại cũng không được bao
nhiêu, còn gì nữa không?”

Phạm Trọng Lương hồi đáp những phân tích của An Long Nhi, rồi lại

ném quả bóng da trả về cho nó.

An Long Nhi nghe Phạm Trọng Lương nói vậy, biết rằng mình phân tích

đại để không sai, bèn nói tiếp: “Nghe Dương đại nhân nói, đây là vùng đất
binh gia bao đời nay vẫn phải tranh giành bằng được, hẳn cũng do hai dòng
sông kẹp tòa thành vào giữa, khiến thủy khí xung quanh quá nặng mà hình
thành nên sát khí; đường Phong Độ là trung tuyến phủ Thiều Châu, nhưng
lại mở rộng về phía Nam, phía Nam là Cửu vận hỏa địa, mà hiện giờ Thái
Tuế đã nhập vào Cửu vận, trong vòng mười lăm năm kể từ bây giờ, nếu
thiên hạ có loạn, phủ Thiều Châu khó lòng trách khỏi nạn binh đao; nếu nha
môn có thể chặn trên đường trung tuyến này, cùng hướng về phía Nam với
toàn thành để hưng khí, thì có thể thêm chút thu nhập, đồng thời cũng hóa
giải được nạn binh đao; nhưng giờ nha môn lại đặt ở góc Đông Bắc của
thành, cửa lớn mở về phía Đông, hướng về dòng Trinh Giang ngoài thành,
xét về phong thủy, thu nhập của nha môn sẽ vào theo đường khác. Có điều,
Long Nhi không hiểu chuyện của quan phủ, nói chung là không phải kiếm
tiền theo cách mà quan phủ nên làm...”

Dương Phổ cười cười nói: “Khụ khụ... đúng là có tình trạng này... Phạm

đại nhân, trình độ phong thủy của Long Nhi không hề kém đúng không.”

“Ừm...” Phạm đại nhân cũng mỉm cười gật đầu, vẻ mặt tán thưởng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.