TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 52

có về hay không nên không dám vào thu dọn... Nếu trước giờ vẫn chưa mở
cửa phòng, bổ đầu quan phủ

đến nhất định sẽ vào trong lục soát đồ đạc. Phỏng chừng, lát nữa phải đi

tìm Ninh Nhi hỏi lấy chìa khóa vào trong xem xem.

Lục Kiều Kiều ngoảnh đầu nhìn lại hành lang tầng hai, vẫn không thấy

có người nào khác, bèn tiếp tục đi sang gian phòng tiếp theo.

Sau phòng khách Nam là phòng của Ninh Nhi, nằm ở phía Tây Nam tòa

nhà họ Trương. Trong khoảng sân lộ thiên của tòa nhà có hai cầu thang,
phòng của Ninh Nhi ở đối diện với lối ra cầu thang bên phải. Lục Kiều Kiều
nghĩ, nếu tiếng bước chân tối qua không phải của Ninh Nhi, liệu cô ta có
nghe thấy không?

Cửa không khóa, cô khẽ khàng đẩy cửa nhìn vào bên trong, căn phòng

sạch sẽ thơm tho, trên bệ cửa sổ còn cắm mấy bông hoa cúc dại. Tuy chỉ là
hoa cúc dại hái trong ruộng, nhưng ba cành hoa này lại được cắm so le rất
đúng điệu, toát lên một vẻ đẹp khó tả. Từ gian phòng này nhìn xuống, sẽ
thấy con đường làng ở bên phải tòa nhà họ Trương, nếu có khách đến, Ninh
Nhi ắt là người đầu tiên trông thấy. Lục Kiều Kiều nhẹ nhàng khép cửa lại,
xoay người định đi xem căn phòng tiếp theo, chợt trông thấy Ninh Nhi bế
đứa bé lẳng lặng đứng ngay sau lưng mình. Hai mắt cô đã khóc đến đỏ lựng
lên, nước mắt vẫn ngân ngấn nơi khóe mắt, hễ chớp mắt là lệ tuôn ra, phấn
sáp trên mặt bị nước mắt chảy qua vạch thành những vệt trăng trắng ngoằn
ngoèo.

Lục Kiều Kiều bị Ninh Nhi làm cho giật nẩy cả mình, loạng choạng dựa

vào tường: “À! Ừm ờ ừm... tôi...”

Ninh Nhi u uất nói: “Lục tiểu thư muốn xem gì? Tôi dẫn cô đi xem...”

“Ninh Nhi, tối qua tôi nghe thấy có người đi lên cầu thang bên này, cô ở

trong phòng có nghe thấy không?” Lục Kiều Kiều thấy người đã ở trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.