Đó là lời thú nhận mà Jane sẽ chẳng bao
giờ nói vào lúc ban ngày. Nhưng không
hiểu sao trong đêm tối thì lại có vẻ đỡ
xấu hổ hơn. Simon buột miệng: “Anh
cũng thấy thế.”
Ông Merry không nói gì. Ông lặng lẽ
bước đi bên cạnh chúng, cao lớn, trầm
tư, khuôn mặt ông khuất trong những
quầng bóng tối. Mỗi bước sải chân dài
lại khiến ông như chìm vào đêm, cứ như
thể ông thuộc về thế giới thần bí và tĩnh
lặng và những âm thanh không tên rất
nhẹ.
Sau khi qua cảng, đến một góc đường, ba