Không có tiếng động gì ngoài tiếng ì ầm
không ngớt của biển cả, chỉ rất khẽ ở
phía này của ngôi nhà nhưng luôn rõ mồn
một. Bằng vào các giác quan đang căng
lên cố tìm kiếm tiếng gì đó, nó biết rằng
phần nào đó trong con người nó, vốn vẫn
chưa hoàn toàn ngủ hẳn, đang báo động
cho nó rằng có một hiểm họa cận kề. Nó
nằm im không động cựa, nhưng chẳng
nghe thấy gì. Rồi nó có một tiếng kẹt rất
nhẹ ở đằng sau, phát ra từ phía cửa.
Barney cảm thấy tim mình đập nhanh
hơn. Nó đã quen với tiếng động vào buổi
đêm; căn hộ của nhà nó ở London là một
phần của một ngôi nhà rất cổ suốt đêm
cứ có những tiếng kẽo kẹt, rì rầm như thể