TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 1096

và thích ứng theo nó, như là dễ yêu hay là đáng ghét, đáng được khen hay phải bị
trừng trị, được hạnh phúc hay bất hạnh, là phù hợp với điều gì mà chúng ta mong
mỏi; hay là đi trệch ra khỏi các quy tắc đó. Lề luật mà nó bó buộc chúng ta, thì
vẫn không làm hại gì chính nó, luôn được xây dựng ngay trên bản chất của sự tồn
tại hữu hình, mà cho dù tuân theo cách nào đi nữa, thì nó vẫn đã đi vào trong thế
giới, hay vào bất cứ điều gì mà có thể sẽ là số phận của anh ta trong một thế giới
tương lai; và vẫn bị bó buộc bởi chính yếu tính hiện tại của anh ta, là sự tìm kiếm
điều tốt và tránh xa điều xấu, ưa thích niềm lạc thú và sợ hãi sự đau đớn. Lề luật
mà nó bó buộc con người, là không được gây hại, và ngay cả phải làm điều gì đó
tốt đẹp cho những người khác, thì vẫn được tìm thấy trên các bản chất của những
tồn tại hữu hình, đời sống trong xã hội, mà yếu tính của nó, là bó buộc, thúc đẩy
nó luôn khinh thường những người nào là vô tích sự, cũng như ghét những người
nào đi ngược lại hạnh phúc của họ.

Cho dù vẫn có một vị Thượng đế hiện hữu hay không hiện hữu, cho dù vị
Thượng đế đó đã nói gì hay không nói gì, thì các bổn phận đạo đức của con người
vẫn phải luôn là một, chừng nào mà họ vẫn còn giữ được bản chất đặc thù của
mình, tức chừng nào mà vẫn còn chính là những tồn tại hữu hình. Cho dù con
người có cần tới một vị Thượng đế mà mình vẫn không biết được hay không, tức
một nhà lập pháp vô hình của một tôn giáo bí nhiệm, và làm những nỗi sợ hãi
cuồng mê, để nhằm biết được rằng mọi điều gì quá đáng rõ ràng đều dẫn tới sự
tàn phá chính họ, rằng để giữ gìn sức khoẻ thì họ cần phải điều độ; rằng để có
được tình yêu thương của những người khác, thì họ nhất thiết phải làm điều thiện;
rằng việc gây ra điều ác, thì cũng là phương cách chắc chắn để gây ra sự căm ghét
và sự trả thù đối với họ.

"Trước khi có luật lệ thì cũng chẳng có điều gì là tội lỗi". Chẳng có điều gì là có
thể sai lầm hơn là câu châm ngôn này. Đủ thấy rằng con người vẫn là cái gì đó
vẫn đi theo bản chất của nó, hay nó là một tồn tại hữu hình, nhằm phân biệt với
cái gì vẫn mang lại cho nó thích thú hay không thích thú. Điều đó cũng đủ cho
thấy rằng một người vẫn biết rằng một người khác là một tồn tại hữu hình giống
như chính nó; để nhận thức được rằng cái gì là lợi ích, hay là có hại đối với chính
anh ta. Điều đó cũng đủ thấy rằng con người phải cần có người đồng hành với
mình, để biết được rằng anh ta phải thấy sợ hãi việc gợi lên trong anh ta những
tình cảm không ưu ái với chính bản thân anh ta. Như vậy một tồn tại có tình cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.