TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 1277

Cuộc chiến nhân sinh để giành sự công nhận (La lutte anthropogénique pour la
reconnaissance)

Bước chuyển từ ý thức sang tự ý thức (selbstbewusstsein-la conscience de soi)
được hoàn tất một cách biện chứng bởi trung gian của dục vọng như là phủ định
tính. Bằng sự phủ định thực tiễn những sự vật sống động (việc tiêu thụ chúng), ý
thức thủ đắc xác tín về chính mình và trở thành một hữu thể tự qui. Nhưng nó cần
được nhìn nhận bởi một tự ý thức khác, để nâng xác tín thuần túy chủ quan này
lên tầm chân lý. Đó là lý do tại sao một cuộc chiến để tranh giành sự công nhận
diễn ra giữa hai tự ý thức, một cuộc chiến trong đó khi chấp nhận liều mạng sống,
mỗi ý thức chứng tỏ cho tự ý thức kia rằng cá thể tính sinh vật (thân xác) không
phải là yếu tính của mình và qua đó khẳng định tâm linh tính (la spiritualité),
nghĩa là nhân tính của nó. Kẻ bại trận chấp nhận đầu hàng để sống chứ không
dám liều chết thì bị phủ nhận (trong nhân tính của anh ta) và được bảo tồn mạng
sống bởi sự phủ định biện chứng, tinh thần và cụ thể này, thì phải chấp nhận kiếp
sống Nô lệ (Knechschaft). Kẻ chiến thắng hưởng quyền làm chủ (Herrschaft).

Về phương diện lịch sử, bộ mặt này của tinh thần tương ứng với tình trạng nông
nô thời Trung cổ.

Tự ý thức thoạt đầu là cái tồn tại_cho_mình đơn giản, ngang bằng với chính mình
thông qua việc loại trừ mọi cái khác ra khỏi nó. Đối với nó, bản chất của nó và
đối tượng tuyệt đối là "cái Tôi"; và trong tính trực tiếp này, hay trong sự kiện đơn
thuần của sự tồn tại cho mình này của nó, nó là CÁI CÁ BIỆT (EINZELNES).
Đối với nó, "cái khác" là đối tượng không có tính bản chất, như là đối tượng được
biểu thị bằng đặc tính của cái phủ định. Thế nhưng, "cái khác" cũng là một Tự_ý
thức; một cá nhân (Individuum) xuất hiện đối lập với một cá nhân. Xuất hiện ra
một cách trực tiếp như thế, chúng quan hệ với nhau theo phương cách của những
đối tượng thông thường. Chúng là những hình thái độc lập, những cá thể bị chìm
đắm trong sự tồn tại [hay trong tính trực tiếp] của Sự sống, - vì đối tượng trong
tính trực tiếp ở đây được quy định như là Sự sống. Do đó, đối với nhau, chúng là
các hình thái của ý thức đã chưa hoàn tất được sự vận động của sự trừu tượng
tuyệt đối, của việc triệt tiêu mọi sự tồn tại trực tiếp và của việc tồn tại đơn thuần
như là tồn tại phủ định thuần túy của ý thức ngang bằng với chính mình; nói khác
đi, chúng [những ý thức này] đã chưa tự thể hiện cho nhau trong hình thức của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.