TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 1289

trong trật tự hiện tồn; sự dự cảm mơ hồ về một cái gì chưa được biết đến đều là
những dấu hiệu đầu tiên cho thấy một cái gì khác đang đến gần. Sự đổ vỡ dần dần
- lúc đầu chưa làm biến dạng tướng trạng chung (Physiognomie) của cái toàn bộ -
bị cắt đứt đột ngột bởi ánh sáng bình minh mà một tia sáng chớp loé lên kiến lập
ngay lập tức hình thể và cấu trúc của thế giới mới.

Nhưng, điều thiết yếu không được quên là: cũng như đứa bé mới được chào đời,
thế giới mới ấy chưa có ngay được hiện thực trọn vẹn. Sự trình diện (Auftreten)
đầu tiên mới chỉ là tính trực tiếp hay Khái niệm của nó. Một toà nhà chưa thể
hoàn tất khi mới làm xong nền móng, cũng thế, đạt được một Khái niệm [đơn
thuần, trên nguyên tắc] về cái toàn bộ thì chưa phải là bản thân cái toàn bộ. Khi ta
muốn được xem một cây sồi với tất cả sức mạnh của bộ rễ, sự hùng vĩ của bộ
nhánh cùng tán lá đồ sộ của nó, hẳn ta sẽ không hài lòng nếu chỉ được cho xem
một quả sồi làm hạt giống. Cũng thế, Khoa học [Triết học] - vòng vương miện
của Thế giới tinh thần - không hoàn chỉnh trong lúc khởi đầu của nó. Khởi đầu
của Tinh thần-Mới là kết quả của một cuộc đảo lộn sâu rộng đối với những hình
thức khác nhau của sự đào luyện tinh thần (Bildungsformen), là phần thưởng chỉ
có được sau chặng đường dài khúc khuỷu của sự phát triển và sau biết bao nỗ lục
và đấu tranh. Nó là cái toàn bộ đã quay trở lại vào trong chính mình từ sự tiếp
diễn cũng như từ sự triển khai trên bề rộng của nó; là cái Khái niệm đơn giản nay
đã "trở thành"[đã phát triển] về cái toàn bộ này. Còn hiện thực (Wirklichkeit) của
cái toàn bộ đơn giản này là ở chỗ, những hình thái trước đây - đã [được quy
giảm] trở thành những mô-men (Momente) - nay lại, một lần mới mẻ nữa, tự phát
triển và tự mang lại cho mình một hình thái, nhưng ở trong môi trường (Element)
mới của chúng, ở trong ý nghĩa đã trở thành.

Trong khi sự xuất hiện đầu tiên của thế giới-mới, một mặt, chỉ mới là cái toàn bộ
còn bị che phủ trong tính đơn giản của nó, hay nói khác đi, mới là cơ sở phổ biến
của cái toàn bộ này, thì mặt khác, đối với ý thức, sự phong phú của sự hiện hữu
trước đây [của hình thái đã qua] vẫn còn hiện diện [một cách có ý thức] trong sự
hồi tưởng (Erinnerung). Trong hình thái mới xuất hiện, ý thức còn thấy nuối tiếc
vì không tìm lại được sự triển khai đầy chi tiết và sự đặc thù hoá của nội dung,
song càng thấy thiếu hơn nữa sự thể hiện đã phát triển về hình thức, để qua đó,
những sự phân biệt được xác định vững chắc và được sắp xếp trong những mối
quan hệ chặt chẽ. Không có sự thể hiện đã được phát triển (Ausbildung) [của hình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.