TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 1423

Ở đây rõ ràng có nhu cầu về một phạm trù mới cho sự hiểu biết của Abraham.
Dân ngoại không biết quan hệ với thần linh. Người anh hùng của bi kịch không đi
vào quan hệ riêng tư nào với thần linh, nhưng cái đạo đức là thần linh,và như thế
nghịch lý ở đây có thể được trung gian bởi cái phổ quát.

Nhưng Abraham không thể có cái trung gian; nói cách khác đi, ông không thể
nói. Ngay khi tôi nói, tôi diễn tả cái phổ quát, và nếu tôi không diễn tả nó, thì
không ai có thể hiểu tôi. Ngay khi Abraham muốn bộc lộ mình trong cái phổ
quát, ông phải tuyên bố rằng tình huống của ông là một thử thách tinh th6àn, vì
ông không có cách diễn tả nào cao hơn về cái phổ quát vượt lên trên cái phổ quát
mà ông vi phạm.

Vì vậy, mặc dù Abraham làm tôi thán phục, ông cũng làm tôi kinh sợ. Người mà
phủ nhận chính mình và hi sinh mình vì bổn phận thì từ bỏ cái hữu hạn để nắm
bắt cái vô hạn mà được chắc chắn an tâm; người anh hùng của bi kịch từ bỏ cái
chắc chắn để lấy cái chắc chắn hơn, và con mắt người quan sát nhìn họ với sự tin
tưởng. Nhưng người mà từ bỏ cái phổ quát để nắm bắt một cái gì còn cao hơn cái
phổ quát mà không phải là cái phổ quát - người ấy làm gì? Có thể nào khác hơn là
một thử thách tinh thần không? Và nếu có thể như thế, nhưng cá nhân người đó
mắc một sai lầm, thì họ nhận được sự cứu rỗi nào? Họ phải chịu tất cả sự đau khổ
của người hùng bi kịch, họ phân tán niềm vui của họ ra thế giới, họ từ bỏ mọi sự,
và có lẽ họ đồng thời ngăn cản chính họ bởi niềm vui rất quý báu đối với họ mà
họ sẽ mua với bất cứ giá nào. Người quan sát hoàn toàn không thể hiểu họ; và
cũng không thể nhìn họ với con mắt tin tưởng. Có lẽ ý hướng của người có đức
tin hoàn toàn không thể thực hiện, bởi vì nó không thể quan niệm nổi. Hoặc giả
như nó có thể thực hiện, nhưng cá nhân đã hiểu sai thần linh - thì họ có thể nhận
được sự cứu rỗi nào? Người anh hùng của bi kịch cần và đòi hỏi nước mắt, và ở
đâu có con mắt ghen tị nào quá khô khiến nó không thể khóc với Agamemnon,
nhưng ở đâu có linh hồn lạc loài nào dám bạo gan khóc cho Abraham? Người anh
hùng của bi kịch hoàn thành nhiệm vụ mình ở một thời điểm nhất định, nhưng khi
thời gian qua đi, họ làm điều không kém ý nghĩa: Họ đi thăm người đau khổ buồn
phiền, người không thể thở vì những cái thở dài lo âu, người có những tư tưởng
đè nặng họ, đầm đìa nước mắt, và người đau khổ quên đi sự đau khổ của mình
trong những đau khổ của người anh hùng bi kịch. Người ta không thể khóc cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.