TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 1664

đến), vả chăng trực quán đó có thể ít hay nhiều phù hợp (adéquate) hay bất phù
hợp (inadéquate) (bởi vì yếu tính của sự vật vật chất, chẳng hạn, không tự hiến
một cách phân biệt như yếu tính của hình tam giác hay yếu tính của con số). Vậy
mà sự trực quán yếu tính này hay còn gọi là trực quán eidétique (từ tiếng Hy Lạp
ẹdos, vừa có nghĩa là mô thể đặc trưng, yếu tính và ý niệm, cũng có nghĩa là thị
kiến) cho phép ta tiếp cận một loại hình đối tượng ở một giới hạn khác hẳn những
đối tượng thường nghiệm (đó là những đối tượng eidétiques), nhưng chúng cũng
có thể được coi như được tặng dữ đích thân cho một trực quán sui generis (biệt
loại). Một "khoa học về các yếu tính" như vậy là rất khả thi, nó mở ra cả một
trường "khách quan tính" cho hiện tượng luận.

Về bất kỳ loại nào mà trực quán cá nhân có thể là, dù phù hợp hay không, nó đều
có thể được chuyển hoán thành trực quán yếu tính; và cái sau, dầu phù hợp hay
không, vẫn có tính cách của một hành vi ban tặng.

Điều đó có nội hàm thế này: yếu tính (eidos) là một đối tượng theo một kiểu mới.
Y như dữ kiện của trực quán cá thể hay thực nghiệm là một đối tượng cá thể,
cũng thế, dữ kiện của trực quán yếu tính là một yếu tính thuần túy.

Ở đây ta không chỉ có một sự tương đồng trên bề mặt, mà còn (có cả) một cộng
đồng triệt để về tự tính. Trực quán yếu tính vẫn là một trực quán, y như cái đối
tượng thâm áo vẫn là một đối tượng. Sự khái lược hoá những khái niệm tương
liên, có gắn bó qua lại vơi nhau giữa trực quán và "đối tượng" không phải là một
tùy hứng bất chợt, nhưng bị thúc bách một cách mãnh liệt bởi chính tự tính của
các sự vật (1). Trực quán thực nghiệm, và đặc biệt là kinh nghiệm - là ý thức về
một đối tượng cá thể, và như một trung gian trực nghiệm "đưa nó đến tình trạng
dữ kiện": như sự nhận thức, đến tình trạng dữ kiện nguyên sơ, đến sự ý thức về
việc nắm bắt đối tượng đó theo "một lối nguyên sơ", trong sở ngã tính nhục thể
của nó (en son ipséité charnelle) (2). Vậy mà chính là theo cùng cách đó mà trực
quán cốt yếu là ý thức về một cái gì đó, của một "đối tượng", một cái gì đó hướng
tới cái mà vẻ thoáng hiện của nó được định hướng, một cái gì đó được ban tặng
đích thân; nhưng cái mà sau đó có thể được "trình bày" trong những hành vi khác,
được suy nghĩ một cách lờ mờ hay một cách minh bạch, được coi là chủ thể của
những phán đoán đúng và sai - đúng theo cách mà mỗi "đối tượng" trong ý nghĩa
tất yếu rộng mà từ này có trong lôgích hình thức.. Mỗi đối tượng khả dĩ, hay nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.