TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 1711

Từ cách thế hữu được quan niệm cách hiện hữu của chân lý, ý nghĩa của sự giả
thiết chân lý cũng có thể được am hiểu. Tại sao chúng ta phải giả thiết rằng có
chân lý? "Giả thiết" có nghĩa là gì? "Phải" này và "chúng ta" muốn nói gì? "Có
chân lý" muốn gì? "Chúng ta" giả thiết chân lý, vì "chúng ta", đang ở trong cách
thế hữu của hiện thể, ở "trong chân lý". Chúng ta không giả thiết nó như một cái
gì "ở ngoài" và "bên trên" chúng ta mà chúng ta giao hảo với bên cạnh "các giá
trị" khác. Chúng ta không giả thiết "chân lý", nhưng chính chân lý cách hữu thể
học tổng quát làm cho có thể có việc chúng ta có thể là như thể chúng ta "giả
thiết" một cái gì đó. Chỉ chân lý làm cho cái gì đó như sự giả thiết có thể có (10).

"Giả thiết" muốn nói gì? Hiểu cái gì đó như là nền tảng của hữu thể của một hiện
vật khác. Am hiểu như thế về hiện vật trong những tương quan hữu thể của nó chỉ
có thể có trên nền tảng của khai lộ tính, nghĩa là của hữu-khám-phá của hiện thể.
Giả thiết "chân lý" như vậy có nghĩa là hiện chân lý như là cái gì đó hiện thể là.
Nhưng hiện thể - điều này nằm trong tổ chức hữu thể như là ưu tư - đã luôn luôn
ở trước mặt mình. Nó là hiện vật mà trong hữu thể của nó liên hệ tới khả hữu
riêng tư nhất. Khai lộ tính và khám phá chính yếu thuộc về hữu thể và khả hữu
của hiện thể xét như là hữu-tại-thế. Hiện thể liên hệ tới khả-hữu-tại-thế và nơi đó
liên hệ tới bận tâm dự phòng khám phá hiện vật nội thế. Giả thiết căn nguyên
nhất nằm trong tổ chức hữu thể của hiện thể như là ưu tư, trong hữu-ở-trước-
mình. Vì giả thiết mình như thế thuộc về hữu thể của hiện thể, "chúng ta" cũng
"phải", xét như là được xác định bởi khai lộ, giả thiết "chúng ta". "Giả thiết" nằm
trong hữu thể này không tương giao với một hiện vật không thuộc loại hiện thể,
một hiện vật được lãnh hội thêm vào, nhưng độc nhất với chính mình. Chân lý
được giả thiết, hay "có", bởi đó hữu thể của chân lý phải được xác định có cách
thế hữu hay ý nghĩa hữu của chính hiện thể. Chúng ta làm giả thiết chân lý. Vì nó
đã "được làm" với hữu thể của "chúng ta" rồi.

Chúng ta phải giả thiết chân lý, chân lý phải là như là khai lộ tính của hiện thể,
cũng như là chính hiện thể như là luôn là hiện thể của tôi phải là. Điều đó thuộc
về tình trạng bị quăng ném chính yếu của hiện thể trong thế giới. Phải chăng hiện
thể đã có lần tự do quyết định, và sẽ có lần quyết định xem nó muốn đi vào trong
"hiện thể" hay không? "Tự tại" không thể thấy tại sao hiện vật phải được khám
phá, tại sao chân lý và hiện thể phải là. Sự phi bác thông thường của hoài nghi
thuyết và của sự chối bỏ hữu thể hay sự có thể được tri thức của "chân lý" vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.