TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 1873

học thám-hiểm khu-vực của mình. Ông ta ra sức diễn-tả những dữ-kiện của tâm-
thức, nhưng không đặt thành vấn-đề sự hiện-hữu tuyệt-đối của thế-giới chung
quanh nó. Với nhà bác-học và với quan-niệm thông thường, ông hàm-ngụ-thế-
giới-khách-quan như khuôn-khổ luận-lý cho mọi miêu-tả và như trung-gian cho
tư-tưởng của mình. Ông không nhận thấy rằng ngụ-ý ấy hướng-định cái ý nghĩa
mà ông đặt cho tiếng: "hữu thể", lôi cuốn ông thực-hiện tâm-thức dưới danh-từ
"sự-kiện tâm-linh" ngăn cản ông có một nhận thức chân thật, một sự trực-tiếp
chân-chính và làm ra vô ích các dự phòng ông đưa ra rất nhiều để khỏi làm sai
lệch "nội-tâm". Điều đó xảy ra cho thuyết thường-nghiệm khi nó thay vào thế-
giới vật-lý một thế-giới những biến-cố nội-tâm, điều đó cũng xảy ra cho
BERGSON ngay khi ông đem đối-chiếu cái "đa-thể của dung-hoà" với cái "đa-
thể của kế-cận". Vì đấy vẫn còn là hai loại của hữu-thể. Người ta chỉ thay thế lực-
lượng cơ-giới bằng lực-lượng tinh-thần, hữu-thể gián-đoạn của thuyết thường-
nghiệm bằng một hữu-thể lưu-di, mà người ta nói nó là trôi chảy đi và diễn tả nó
theo ngôi ba. Khi lấy cái hình-thức (Gestalt) làm đề-tài cho suy-tư, nhà tâm-lý-
học đoạn-tuyệt với xu-hướng duy tâm-lý, vì rằng ý nghĩa, liên-hệ, thực-tính của
cái gì được nhận thấy, không còn là kết-quả của sự tình-cờ gặp-gỡ những cảm-
giác của tâm-lý-học, như cái bản-tính-tâm-sinh-lý của tâm-lý-học đưa lại cho
tâm-lý-học, những chúng hạn-định những giá-trị không-gian và phẩm-tính của
các cảm-giác ấy và cái hình-trạng đặc-biệt của chúng. Như thế nghĩa là thái-độ
siêu-việt đã sẵn hàm-ngụ trong các miêu-tả của nhà tâm-lý-học, miễn là chúng có
tính-cánh xác-thực. Tâm-thức lấy làm đối-tượng khảo-cứu có cái đặc-tính này là
không thể đem ra phân-tách, mặc dầu một cách đơn-sơ, mà không lôi cuốn ra
những định-đề của lẽ thường. Chẳng hạn như tâm-lý-học muốn thực-hành một
tâm-lý-học chủ-nghiệm về tri-giác, mà vẫn công nhận là tâm-thức bị đóng kín
trong thân-thể, và chịu đựng qua thân-thể tác-động của một thế-giới bản-nhiên,
thì tâm-lý-học sẽ đi đến chỗ mô-tả đối-tượng và thế-giới như chúng hiển-hiện ở
tâm-thức và do đó, sẽ phải tự hỏi cái thế-giới trực-tiếp hiện-diện ấy, chỉ có nó là
tâm-lý-học biết được, phải chăng cũng là thế-giới độc nhất có thể nói đến được
không. Một tâm-lý-học bao giờ cũng đi đến vấn đề cấu thành của thế-giới. Do đó
sự suy-tư tâm-lý, một khi đã bắt đầu, là tự vượt khỏi mình do chính vận động của

MAURICE MERLEAU PONTY, Hiện tượng học tri giác, Tr.71-73.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.