của nhiều phụ nữ Mỹ chứng tỏ họ bị ám ảnh bởi ý thức về nữ tính của họ. Trong
thực tế chỉ cần đi dạo trên đường với cặp mắt mở to cũng đủ để thấy rằng nhân
loại được chia thành hai giới gồm các cá nhân với y phục, nét mặt, thân thể, nụ
cười, dáng đi và công việc khác nhau một cách hiển nhiên. Có thể những khác
biệt này chỉ ở bề ngoài, có thể chúng sẽ biến mất. Nhưng điều chắc chắn là ngay
lúc này chúng tồn tại một cách hiển nhiên nhất.
Nếu chức năng phụ nữ của họ không đủ để định nghĩa về đàn bà, nếu chúng ta
cũng không muốn cắt nghĩa họ bằng "nữ tính vĩnh cửu", và nếu chúng ta vẫn
muốn tạm chấp nhận rằng đàn bà hiện hữu, thì chúng ta phải đối diện với câu hỏi
đàn bà là gì?
Đặt câu hỏi này theo tôi, gợi ý ngay lập tức một câu trả lời sơ khởi. Sự kiện tôi
hỏi câu hỏi này tự nó đã có một ý nghĩa. Một người đàn ông sẽ không bao giờ có
ý tưởng viết một cuốn sách về một hoàn cảnh đặc thù của đàn ông. Nhưng nếu tôi
muốn định nghĩa về mình, trước hết tôi phải nói: "Tôi là một phụ nữ" và mọi thảo
luận khác phải dựa trên sự thật này. Một người đàn ông không bao giờ giới thiệu
mình như là một cá thể thuộc một giới tính nào đó; hiển nhiên không cần nói anh
ta là một người đàn ông. Các thuật ngữ nam và nữ chỉ được sử dụng một cách đối
xứng cho các hình thức, như trên các giấy tờ hành chánh. Trong thực tế sự tương
quan giữa hai giới tính không giống với tương quan của hai cực của dòng điện, vì
đàn ông biểu thị cho cả dương tính và trung tính, như người ta thường sử dụng
trong [các ngôn ngữ phương Tây] từ đàn ông để chỉ con người nói chung; trong
khi đàn bà chỉ biểu thị âm tính, được định nghĩa bằng một số tiêu chuẩn giới hạn,
không có sự hỗ tương. Trong một cuộc thảo luận trừu tượng, thật khó chịu khi
nghe người đàn ông nói: "Chị nghĩ như thế vì chị là đàn bà"; nhưng tôi biết tôi
chỉ bênh vực cho ý kiến của mình bằng cách đáp lại: "Tôi nghĩ như thế vì nó là sự
thật" và do đó tôi gạt bỏ tính chủ quan của mình ra khỏi sự tranh luận. Đàn ông
có lý vì là đàn ông; còn đàn bà thì luôn luôn sai. Hệ quả là cũng như đối với
người thời xưa, đường thẳng xiên được định nghĩa bằng cách đối chiếu với một
đường thẳng đứng tuyệt đối, thì cũng có một mẫu người tuyệt đối, mẫu đàn ông.
Đàn bà có tử cung, buồng trứng; các đặc thù này giam hãm trong tính chủ quan
của họ, bó gọn họ trong các giới hạn thuộc bản chất của họ. Người ta thường nói
đàn bà suy nghĩ bằng các tuyến nội tiết, như các tinh hoàn, và chúng tiết ra các
kích thích tố. Đàn ông nghĩ về cơ thể họ như là có sự liên kết trực tiếp và bình