TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 387

Thánh Anselme De Cantorbéry

(1033 - 1109)

Sinh ở Aoste, môn sinh của Lanfranc du Bec, và chính ông cũng sẽ là tu viện
trưởng xứ Bec vào năm 1078, rồi tổng giám mục giáo phận Cantorbéry vào năm
1093, Anselme, nhà thần học quan trọng nhất của thế kỷ mười một, được biết đến
ở Ý dưới cái tên Anselme d’Aoste, còn ở Pháp dưới cái tên Anselme du Bec, và ở
những nơi khác dưới cái tên Anselme De Cantorbéry.

Cốt yếu của hoạt động trước tác của ông nằm trong khoảng giữa 1070 và 1109 -
một thành tựu đáng kể, trong khi kế tục trong nhiệt hứng truyền thống, những
cuộc tranh luận lô-gích thần học của Lanfranc (1010 - 1089) và của Bérengar de
Tours (1000 - 1088), dự báo phần lớn những điều mới mẻ trong triết học mà
phương pháp biện chứng của Abélard sẽ giành thắng lợi vào thế kỷ mười hai. Là
nhà thần học "tư biện" (théologien spéculatif) gợi hứng từ truyền thống thánh
Augustin, Anselme cũng là một trong những người khởi xướng chính của việc
phân tích lô-gích và triết học đối với diễn từ thần học - quyển De Grammatico
của ông có thể được coi như khởi điểm từ thời Trung cổ cho triết lý về ngôn ngữ.
Đòi hỏi tính khả niệm của niềm tin (l’exigence d’intelligibilité de la foi) điều mà
Anselme đã dứt khoát nối kết tư tưởng và phương pháp của ông, là một ý tưởng
chủ đạo cho tác phẩm của ông từ quyển Monologion (Độc thoại), 1076, đến loạt
tác phẩm Fides quaerens intellectum (niềm tin truy cầu trí tuệ) và Proslogion
(Diễn từ, 1078) cho đến Cur Deus Homo (Vì sao Thiên Chúa nhập thể làm người
- 1098).

Chính trên cái nền tổng quát này của công cuộc hợp lý hóa tư tưởng thần học mà
chứng lý nổi tiếng của thánh Anselme được trình bày trong quyển Proslogion.

DIỄN TỪ (Khoảng 1078)

Chứng lý về sự hiện hữu của Thiên Chúa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.