TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 403

cả nếu đó là, theo Aristote, những đặc tính chung cho mọi bản thể (2). Vậy mà,
như chúng ta đã nhất trí, sự gặp gỡ giữa những hữu thể cách biệt không thể xảy ra
trong một sự vật. Nếu có một cuộc gặp gỡ như thế xảy ra, cũng không nên từ đó
mà kết luận rằng chúng ta đang dính dáng đến, nói cho đúng, một sự vật. Điều
người ta muốn nói (khi bàn về một cuộc gặp gỡ như thế), đó là, chẳng hạn thế,
rằng Socrate và Platon là giống nhau bởi sự kiện họ là những con người, cũng
như con ngựa và con lừa là giống nhau bởi sự kiện đều không là những con
người, nghĩa là bởi chính sự kiện (không là con người) nó cho phép chúng ta nói
về chúng "không là những con người". Như vậy là, nói rằng những vật cách biệt
nhau lại gặp gỡ nhau, nghĩa là nói rằng những vật đặc thù này là thế đấy khiến
người ta có thể gán cho chúng một số những tính chất xác định và phủ nhận đối
với chúng một số những tính chất xác định khác: chẳng hạn, nói rằng những vật
này là những con người hay là màu trắng hay là, trái lại, phủ nhận rằng chúng là
người hay là màu trắng.

Như vậy, xin đừng ai tin rằng, khi chúng tôi cho rằng sự gặp gỡ giữa những sự
vật (đơn lẻ) thì chính nó không phải là một sự vật, chúng tôi có cao vọng hợp
nhất trong hư vô (in nihilo) những sự vật, chúng thật sự hiện hữu. Khi chúng ta
nói rằng con người đơn lẻ này và con người đơn lẻ kia gặp gỡ nhau trong trạng
thái con người (in statu hominis), nghĩa là trong cái gì mà chúng là những con
người, điều chúng ta muốn nói chỉ là họ là những con người và rằng, dưới tương
quan này, không có khác biệt nào giữa chúng. Tôi muốn nói, chính xác là, trong
tính cách họ là những con người. Khi nói về quy chế/ trạng thái này như vậy,
chúng ta không chỉ định một hiện hữu nào, bởi nhóm từ "trạng thái người" chúng
tôi chỉ muốn hiểu là sự kiện là con người (esse hominem) nó không phải là một
sự vật, nhưng chính là nguyên nhân chung của việc ấn định cùng một cái tên
(người) cho tất cả mọi con người đơn lẻ khác nhau này, bởi vì chính ở điểm đó
mà họ gặp gỡ nhau. Vậy mà, không có gì đáng ngạc nhiên khi gọi là nguyên nhân
cái gì không phải là một sự vật. Đó là điều xảy ra, chẳng hạn, khi người ta nói:
"Người ta đánh nó, bởi vì nó không muốn đi đến quảng trường". Cứ thực, thì
nguyên nhân nói đến ở đây, là chuyện một kẻ nào đó không muốn đi đến quảng
trường, chẳng có gì là đang hiện hữu. Cũng như chúng ta có thể gọi tình trạng con
người chính những đặc tính được đặt vào trong bản tính của con người, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.