TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 477

trong tương quan tùy thuộc này với Thiên Chúa, sẽ không hiện hữu và cũng
không còn là người (5).

Vậy chúng ta chớ vội tưởng tượng rằng yếu tính thì trung lập với hữu thể và

vô thể. Điều đó cũng sẽ chẳng có ý nghĩa gì hơn là nói rằng yếu tính thì trung lập
đối với yếu tính và phi yếu tính … Thực thế, không có bất kỳ hậu kết (inférence)
nào sau đây có lấy một chút giá trị. Nào là: "Yếu tính có thể hiện hữu và cũng có
thể không hiện hữu, vậy là hữu thể thì phân biệt với yếu tính" và: "Yếu tính có
thể vận hành như là đối thể của hữu thể, vậy là yếu tính thì phân biệt với hữu
thể". Nào là: "Yếu tính có thể không là yếu tính và đồng thời lại là yếu tính, vậy
là yếu tính tự phân biệt khỏi yếu tính" và "Yếu tính có thể vận hành như là đối thể
của yếu tính, vậy là yếu tính thì phân biệt với yếu tính". Như vậy, ta không có bất
kỳ lý do nào để nói rằng yếu tính và hữu thể là hai vật tách biệt nhau, cũng chẳng
có thể nói, trong bất kỳ trường hợp nào rằng yếu tính và yếu tính là hai vật tách
biệt nhau.

Vả chăng đó chính là xác tín của Roberte Grosseteste khi ông viết: "Khi được đặt
làm vị ngữ cho Đệ nhất Nguyên nhân, hữu thể chỉ diễn tả yếu tính của nó, vốn
hoàn toàn đơn giản. Khi, ngược lại, nó được đặt làm vị ngữ cho những vật khác,
nó chỉ diễn tả tương quan của chúng đối với Đệ nhất Hữu thể và sự tùy thuộc của
chúng đối với Ngài, Đấng hiện hữu tự thân (Lui qui existe par soi)". Nhưng đừng
tưởng rằng mối tương quan này hay sự lệ thuộc này sẽ thêm vào bất kỳ cái quái gì
cho yếu tính của những sự vật tùy thuộc.

Vấn đề còn lại là giải thích tại sao các giáo phụ và các nhà thông thái khác định
nghĩa Thiên Chúa như là chính hữu thể: Thiên Chúa hiện hữu theo cách Ngài
không thể không hiện hữu, nói cách khác, hiện hữu của Ngài là tất yếu và Ngài
chẳng hề lệ thuộc vào bất kỳ cái gì khác. Trái lại, vật thụ tạo hiện hữu theo cách
không tất yếu nó phải hiện hữu, cũng chẳng tất yếu nó phải là một vật (6); nó hiện
hữu do cái khác, và nó là một vật trong tư cách nó là hiệu quả của cái khác đó. Đó
là lý do tại sao, nơi Thiên Chúa , không có khác biệt giữa người hiện hữu và
người tạo ra hiện hữu (7) bởi không có thực tại nào khác tách biệt khỏi Thiên
Chúa mà Thiên Chúa lấy làm hữu thể của mình. Ngược lại, đối với vật thụ tạo, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.