TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 896

được hiểu: cái mà rồi chỉ được hoàn thành khi, bằng cách sử dụng hoặc tán thành,
âm thanh tôi tạo ra bởi những cơ quan phát âm, khơi dậy trong trí của một người
khác nghe nó, cái ý tưởng tôi áp dụng cho nó trong trí tôi, khi tôi nói nó. Điều này
không thể được hoàn thành bởi những tên gọi được áp dụng cho những sự vật đặc
thù; cho cái một mình tôi đang có các ý tưởng đó trong trí tôi, cái tên gọi của
chúng không thể biểu nghĩa hay khả tri đối với một người khác, người không
quen biết với tất cả những sự vật rất đặc thù đã từng lọt vào tầm ngắm của tôi.

§4. Thứ ba, chưa hết, cho rằng điều này có khả thi đi nữa (mà tôi nghĩ là không),
thì một tên gọi phân biệt cho mỗi sự vật đặc thù sẽ không có ích gì lắm cho sự cải
thiện kiến thức: cái mà, dẫu được nhận ra trong những sự vật đặc thù tự khuếch
trương bởi những cái nhìn khái lược; về cái mà những sự vật giảm thiểu thành
những hạng loại, dưới những tên gọi tổng quát, là có ích một cách thoả đáng…

§6. Các từ tổng quát được tạo ra thế nào. - Vấn đề chúng ta xem xét tiếp theo là, -
Các từ tổng quát được tạo ra thế nào. Bởi vì mọi vật hiện hữu đều chỉ hiện hữu
trong những cái đặc thù, vậy làm thế nào chúng ta có các từ tổng quát? Hay
chúng ta có thể tìm thấy ở đâu các bản tính tự nhiên mà các từ ấy được chúng ta
giả thiết là bao hàm ý nghĩa? Các từ trở thành tổng quát bằng cách được chúng ta
làm cho trở thành các dấu hiệu của các ý niệm tổng quát, và các ý niệm trở thành
tổng quát bằng cách tách rời chúng khỏi các hoàn cảnh thời gian và nơi chốn và
bất cứ ý niệm nào khác có thể xác định chúng vào sự hiện hữu đặc thù này hay sự
hiện hữu đặc thù kia. Bằng cách trừu tượng hoá này, chúng ta làm cho chúng có
khả năng biểu thị nhiều cá thể hơn là chỉ một cá thể: và vì mỗi cá thể đều phù hợp
với ý niệm trừu tượng kia, nên nó được chúng ta kể là thuộc loại ấy.

§7. Nhưng để suy diễn điều này rành mạch hơn một chút, có lẽ không phải lúc để
lần dò những quan điểm và những tên gọi của chúng ta từ phần bắt đầu của
chúng, và quan sát bởi những mức độ gì ta tiến hành, và bởi những bước gì ta
khuếch đại những ý tưởng của ta từ thuở sơ sinh của ta. Chẳng có gì hiển nhiên
hơn, rằng các ý tưởng về các cá nhân (mà) trẻ con đàm đạo với (để ví dụ trong
một mình chúng) là, giống như bản thân các cá nhân chỉ là đặc thù. Các ý tưởng
về người bảo mẫu và bà mẹ được khuôn định tốt trong đầu chúng; và, giống như
những hình ảnh của họ ở đó, chỉ thể hiện những cá thể đó. Các tên gọi chúng đã
dùng đầu tiên để chỉ những cá thể đó. Và các tên gọi "bảo mẫu" và "mẹ" đứa trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.