TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 151

“Ở mọi nơi trên phương bắc đều có những nấm mồ, thưa bệ hạ.” Ned

nói. “Vùng đất này rất lâu đời.”

“Và lạnh lẽo,” Robert càu nhàu, kéo áo khoác chặt hơn. Đám lính hộ vệ

đứng bên dưới mô đất. Ngay bên cạnh họ. “Ừm, ta không mang anh ra
ngoài này nói chuyện về mồ mả hay cãi vặt về cậu con hoang của anh. Có
một kỵ sĩ tới trong đêm, mang theo lá thư của Lãnh chúa Varys tại Vương
Đô. Đây.” Nhà vua rút lá thư từ thắt lưng và đưa cho Ned.

Thái giám Varys là quan mật vụ của hoàng đế. Giờ hắn ta phục vụ cho

Robert như từng phục vụ cho Aerys Targaryen. Ned run run mở cuộn giấy,
vừa mở vừa nghĩ tới Lysa cùng lời cáo buộc khủng khiếp. Nhưng, lá thư
không nhắc tới Lysa. “Nguồn tin tới từ đâu?”

“Anh có nhớ Ser Jorah Mormont không?”

“Làm sao mà quên được,” Ned thẳng thừng nói. Mormont Đảo Bear là

một gia đình lâu đời, kiêu hãnh và chính trực, nhưng nơi họ sống khá lạnh
lẽo, xa xôi và nghèo khó. Ser Jorah đã cố làm giàu kho bạc gia đình bằng
cách bán vài kẻ săn trộm cho lái buôn nô lệ Tyros. Vì nhà Mormont là
những người cầm cờ cho nhà Stark, hành vi của ông ta là điều sỉ nhục với
Phương Bắc. Ned đã cất công đi rất lâu tới Đảo Bear, nhưng lúc đó Jorah đã
ra khơi tránh xa tầm với của Băng Đao cùng công lý của nhà vua. Đã năm
năm trôi qua.

“Ser Jorah hiện giờ đang cư ngụ tại Pentos, mong ân huệ hoàng gia để

được hồi hương,” Robert giải thích. “Lãnh chúa Varys đã lợi dụng hắn rất
tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.