TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 152

“Vậy là lái buôn nô lệ đã trở thành gián điệp,” Ned chán ghét nói trong

khi trả lại lá thư. “Thần muốn hắn thành xác chết hơn.”

“Varys nói với tôi rằng gián điệp hữu dụng hơn xác chết đấy,” Robert

nói. “Ngoài Jorah ra, anh còn thấy điều gì từ báo cáo đó?”

“Daenerys Targaryen kết hôn cùng một đại hãn nào đó người Dothraki.

Thế là sao? Chúng ta có cần gửi quà cưới không?”

Nhà vua nhíu mày. “Có lẽ nên gửi một con dao. Một con dao thật sắc và

một người dũng cảm dám dùng nó.”

Ned không ngạc nhiên. Sự thù hằn của Robert đối với nhà Targaryen

luôn luôn điên cuồng. Ông nhớ rõ sự giận dữ khi Tywin Lannister dâng cho
Robert xác vợ Rhaegar cùng những đứa con như một minh chứng cho lòng
trung thành. Ned cho đấy là hành vi giết người; còn Robert gọi đó là chiến
tranh. Khi ông phản đối rằng hoàng tử cùng công chúa nhỏ chỉ là những
đứa bé, vị vua mới lên ngôi đã trả lời, “Tôi chẳng thấy đứa nào cả. Chỉ có
những chú nòng nọc rồng mà thôi.”

Kể cả Jon Arryn cũng không thể làm dịu bão tố. Eddard Stark đã ra đi

ngày hôm đó trong cơn tức giận, để đơn thương độc mã chiến đấu trận cuối
cùng tại phương nam. Một cái chết khác mới hòa giải được họ; cái chết của
Lyanna, và nỗi buồn họ chia sẻ cùng nhau vì sự ra đi của người em gái.

Lần này, Ned quyết tâm giữ quan điểm cũ. “Thưa bệ hạ, cô gái đó chỉ là

một đứa trẻ. Ngài không phải Tywin Lannister, ngài không giết người vô
tội.” Người ta kể lại rằng cô con gái nhỏ của Rhaegar đã khóc lóc khi lính
tráng lôi cô bé khỏi giường đối mặt cùng những thanh kiếm. Đứa con trai
vẫn còn ẵm ngửa, nhưng quân lính của Lãnh chúa Tywin đã giằng lấy cậu
từ bầu sữa mẹ và ném vào tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.