TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 153

“Đứa trẻ này sẽ vô tội trong bao lâu?” Môi Robert mím lại. “Rồi đứa trẻ

này sẽ dạng chân sinh ra nhiều con nòng nọc rồng để truyền bệnh cho tôi.”

“Nhưng,” Ned nói, “giết một đứa trẻ... là hành động ghê tởm... không tả

xiết.”

“Không tả xiết?” nhà vua gầm lên. “Điều Aerys làm đối với anh trai

Brandon của anh mới là điều không thể tả xiết. Cái cách cha anh chết, mới
là điều không thể tả xiết. Và Rhaegar... anh nghĩ hắn đã hãm hiếp em gái
anh bao nhiêu lần? Hàng mấy trăm lần? Giọng ngài vang lớn khiến con
ngựa hí lên lo sợ. Nhà vua giật mạnh dây cương, khiến con vật im lặng, rồi
giận dữ chỉ vào mặt Ned. “Ta sẽ giết bất cứ Targaryen nào rơi vào tay ta,
cho tới khi chúng tuyệt chủng như loài rồng, sau đó tôi sẽ đái vào mộ
chúng.”

Ned biết tốt hơn hết là đừng chọc tức nhà vua khi ngài đang giận dữ.

Nếu năm tháng không làm nhẹ cơn khát trả thù của Robert, ông cũng không
thể làm gì được. “Nhưng ngài không thể động tay vào cô gái này, đúng
không?” ông bình tĩnh nói.

Miệng nhà vua biến dạng thành điệu cười khinh khỉnh cay đắng.

“Không, thần thánh bị nguyền rủa rồi. Một tên bán pho mát ghê tởm

người Pentos đã cho anh em cô ta sống trong nhà với những tên thái giám
hợm mình bảo vệ. Và giờ hắn giao chúng cho người Dothraki. Đáng ra ta
phải giết chúng từ nhiều năm trước, khi dễ dàng tóm được chúng, nhưng
Jon cũng tệ y như anh. Ta ngu ngốc hơn khi nghe lời ông ta.”

“Jon Arryn là con người thông thái và là một quân sư đắc lực.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.