TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 178

Hắn đã nghe thấy tiếng bà. “Đây là nhân từ,” hắn nói. “Nó đã chết rồi.”

“Không,” Catelyn nói lớn hơn. “Không, ngươi không thể.” Bà quay lại

cửa sổ tri hô, nhưng người đàn ông kia di chuyển nhanh hơn bà tưởng. Một
bàn tay bịt miệng và kéo đầu bà lại. Bàn tay kia kê dao vào cổ bà. Mùi
người hắn thật kinh khủng.

Bà vươn hai tay và dùng hết sức bình sinh nắm lấy lưỡi dao mà đẩy khỏi

họng. Bà nghe hắn chửi thề bên tai. Những ngón tay bà nhơm nhớp máu,
nhưng bà không buông con dao ra. Bàn tay bịt mồm bà chặt hơn, không cho
bà hít thở. Catelyn quay đầu sang một bên và cố cắn hắn. Bà cắn mạnh vào
mu bàn tay hắn. Hắn rên lên vì đau. Bà nghiến chặt răng cho đến khi hắn
đột ngột thả bà ra. Máu hắn đầy trong miệng. Bà hít không khí vào căng
lồng ngực và hét. Hắn giật lấy tóc bà và đẩy. Bà loạng choạng ngã xuống.
Sau đó, hắn đứng trên người bà, người run rẩy, thở khó nhọc. Hắn vẫn nắm
chặt con dao nơi tay phải, dính đầy máu. “Bà không được đây,” hắn ngu
xuẩn nhắc lại.

Catelyn nhìn thấy một bóng đen vọt vào qua cửa sau. Sau đó có một

tiếng ùng ục, không hơn một tiếng gầm gừ nhỏ nhất. Tất nhiên là nó rồi.
“Cám ơn,” Catelyn thì thầm, giọng lí nhí và yếu ớt. Bà run rẩy giơ bàn tay
lên. Con sói tới gần hơn, ngửi những ngón tay bà rồi dùng cái lưỡi ướt
nham nhám liếm máu. Khi đã liếm sạch máu, nó im lặng quay đi, nhảy lên
giường Bran và nằm xuống cạnh cậu bé. Catelyn bật cười điên dại.

Robb, Maester Luwin cùng Ser Rodrik xông vào phòng cùng một nửa số

lính gác của Winterfell và phát hiện ra họ trong tình trạng đó. Khi tiếng
cười cuối cùng đã ngừng trong cổ họng Catelyn, họ cuốn bà trong tấm chăn
ấm áp và đưa trở về Đại Vọng Lâu, về lại trong chính căn phòng của bà.
Già Nan giúp bà thay đồ, tắm nước nóng và giặt sạch máu dính trên váy áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.