TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 23

Khi anh đủ dũng khí nhìn xuống, kha khá thời gian đã trôi qua, gò đất

bên dưới giờ trống không.

Anh giấu mình trên cây, hầu như không dám thở. Vầng trăng từ tốn đi

hết bầu trời đen thăm thẳm. Cuối cùng, tới khi cảm thấy bị chuột rút và
những ngón tay cứng đờ vì lạnh, anh mới từ từ trượt xuống.

Thi thể Royce nằm úp mặt xuống tuyết, một cánh tay lìa ra. Chiếc áo

choàng lông chồn dày dặn bị chém rách tơi tả. Nhìn gã nằm bất động ở đó
mới thấy rõ tuổi đời hắn trẻ thế nào. Chỉ là một thằng nhóc.

Anh thấy phần còn lại của thanh kiếm cách đó vài mét, chuôi kiếm bị

gẫy và vặn cong như một cành cây bị sét đánh trúng. Will quỳ xuống, cảnh
giác nhìn quanh rồi nhặt nó lên. Thanh kiếm gẫy sẽ là bằng chứng. Gared sẽ
biết phải làm gì với nó. Và nếu không phải ông thì cũng là con gấu già

Mormont hoặc Maester

[2]

Aemon sẽ nghĩ ra một câu chuyện. Gared còn

chờ ở đó cùng mấy con ngựa không? Anh phải nhanh lên.

Will đứng dậy. Nhưng cái xác của Ser Waymar Royce đã ngăn anh lại.

Bộ quần áo đẹp đẽ của hắn đã rách nát, khuôn mặt bị biến dạng. Mảnh

kiếm gẫy chọc thủng mắt trái hắn, con ngươi trắng dã mù mịt.

Còn con mắt phải vẫn mở. Con ngươi cháy xanh. Nó đang nhìn.

Thanh kiếm gẫy rơi khỏi bàn tay Will giờ đây đã không còn khí lực. Will

nhắm mắt cầu nguyện. Những bàn tay dài, thanh thoát vuốt má anh rồi bóp
nghẹt cổ anh. Chúng đeo đôi găng da chuột chũi tốt nhất và dính nhơm
nhớp máu, nhưng cái chạm vẫn lạnh giá như băng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.