TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 231

Những người đàn ông lao vào phòng mặc áo giáp xích đen và áo choàng

vàng kim của Đội Lính Gác. Tay chỉ huy cười khi nhìn thấy con dao trên
tay bà và nói, “Không cần tới nó đâu, phu nhân. Chúng tôi tới đưa lệnh bà
về lâu đài.”

“Ai ra lệnh?” bà nói.

Hẳn ta đưa bà một dải ruy-băng. Catelyn thấy hơi thở nghẹn lại nơi cỏ

họng. Trên đó có dấu triện hình chim nhại, trên sáp xám. “Petyr,” bà nói.
Quá sớm. Điều gì đó đã xảy ra với Ser Rodrik. Bà nhìn người chỉ huy lần
nữa. “Anh biết tôi là ai không?”

“Không, thưa lệnh bà,” hắn nói. “Chủ nhân Ngón Út của chúng tôi chỉ

lệnh đưa bà tới gặp ngài, và lệnh bà sẽ không bị đối xử tệ.”

Catelyn gật đầu. “Anh có thể ra ngoài đợi trong khi tôi thay đồ.”

Bà rửa tay trong chậu và dùng khăn vải lanh lau tay. Những ngón tay bà

cứng đơ và ngượng nghịu khi thắt dây áo lót và buộc chiếc áo choàng màu
xám buồn tẻ quanh cổ. Sao Ngón Út biết bà ở đây? Ser Rodrik sẽ không bao
giờ nói cho cậu ta biết. Ông có thể đã già, nhưng lại là người ương ngạnh và
hết sức trung thành. Hay là họ đã tới quá muộn và nhà Lannister đã tới
Vương Đô trước rồi? Không, nếu đúng là vậy, Ned phải có mặt tại đây, và
chắc chắn ông sẽ tới gặp bà. Làm sao mà...?

Sau đó bà nghĩ tới Moreo. Người Tyrosh đó biết họ là ai và họ ở đâu,

quỷ tha ma bắt hắn đi. Bà hy vọng hắn đã có được một món hời vì thông tin
này.

Họ mang tới một con ngựa cho bà. Đường phố đã lên đèn khi họ rời đi,

Catelyn có thể cảm nhận những ánh mắt đang dõi theo bà và đám lính gác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.