TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 245

Cơn giận của Jon lóe lên. “Hắn nói mẹ tôi là...”

“... một con điếm. Tôi nghe rồi. Thế thì sao?”

“Lãnh chúa Eddard Stark không phải loại người đi ngủ với điếm,” Jon

lạnh lùng nói. “Danh dự của ông ấy...”

“... không ngăn ông ấy làm cha một đứa con hoang. Đúng không?”

Jon lạnh lùng vì giận dữ. “Tôi đi được chưa?”

“Cậu sẽ đi khi tôi cho phép.”

Jon rầu rĩ nhìn khói bốc lên từ lò than, tới khi Noye nắm lấy cằm cậu,

những ngón tay dày thô ráp quay đầu cậu lại. “Nhóc, nhìn vào ta khi ta nói
chuyện với cậu.”

Jon đưa mắt nhìn. Viên sĩ quan phụ trách vũ khí có bộ ngực và cái bụng

như một thùng rượu. Mũi to và tẹt dí. Ông tay áo bên trái của chiếc áo len
đen bị cố định tại vai bằng một cái ghim bạc hình thanh trường kiếm. “Lời
nói không thể biến mẹ cậu thành một ả điếm. Bà ấy thế nào thì vẫn vậy, và
Toad không thể thay đổi điều đó được. Cậu biết đó, chúng ta có những
người sống trên Tường Thành có mẹ là điếm.”

Không phải mẹ tôi, Jon cứng đầu nghĩ. Cậu không biết gì về mẹ mình;

Cha Eddard Stark không nói gì về bà cả. Nhưng cậu thường mơ thấy bà,
thường xuyên tới nỗi cậu gần như nhìn thấy mặt bà. Trong những giấc mơ,
bà rất xinh đẹp, xuất thân cao quý và có đôi mắt hiền hậu.

“Cậu nghĩ việc mình là con hoang của một lãnh chúa cao quý rất khổ sở

ư?” sĩ quan phụ trách vũ khí nói tiếp. “Thằng nhóc Jeren đó là con của một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.