TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 248

chúng đã dùng gậy gộc vài lần trước khi tới đây, nhưng tôi thề với cậu,
không đứa nào trong hai mươi đứa đó từng dùng kiếm thật.” Ánh nhìn của
ông thật buồn. “Giờ cậu thấy cảm giác chiến thắng thế nào, Lãnh chúa
Snow?”

“Đừng gọi tôi như thế!” Jon gay gắt nói, nhưng trong giọng nói đã không

còn tức giận. Đột nhiên cậu thấy xấu hổ và tội lỗi. “Tôi chưa bao giờ... Tôi
không nghĩ...”

“Tốt nhất là cậu nên bắt đầu nghĩ đi,” Noye cảnh báo. “Làm thế, hoặc

ngủ với một con dao đặt cạnh giường. Giờ đi đi.”

Lúc Jon rời khỏi kho vũ khí đã gần giữa trưa. Mặt trời đã ló rạng khỏi

những đám mây. Cậu quay lưng với nó và ngước nhìn Tường Thành, lấp
lánh ánh xanh và trong suốt như pha lê. Kể cả sau ngần ấy tuần, việc nhìn
thấy nó vẫn khiến cậu rùng mình. Hàng thế kỷ bụi đất do gió mang tới đã
phủ lên nó như một lớp sương mỏng, và giờ dường như nó thường mang
màu xám nhạt, màu của bầu trời nhiều mây... nhưng khi mặt trời ló rạng
trong những ngày đẹp trời, nó tỏa sáng, sống động màu sắc, như một vách
núi màu trắng xanh khổng lồ che lấp nửa bầu trời.

Benjen Stark đã nói với cậu trên vương lộ khi họ lần đầu tiên nhìn thấy

Tường Thành từ đằng xa, đây là công trình kiến trúc vĩ đại nhất từng được
xây dựng dưới bàn tay con người. “Và chắc chắn là công trình vô dụng
nhất,” Tyrion Lannister đã thêm vào cùng một nụ cười toe toét, nhưng kể cả
Quỷ Lùn cũng phải im lặng khi họ tới gần hơn. Bạn có thể thấy nó từ cách
đó hàng dặm, một đường màu xanh nhạt chạy dọc chân trời phía bắc, chạy
thẳng về hai phía đông và tây rồi biến mất ở phía xa xa, to lớn và không thế
bẻ gẫy. Người ta thường nói, đây chính là nơi tận cùng thế giới.

Khi cuối cùng họ thấy Hắc Thành, thấy những vọng lâu bằng gỗ cùng

những tòa tháp đá trông chẳng khác gì những khối đồ chơi nằm rải rác trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.