TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 251

nữa.” Ông ta dùng cây gậy ra hiệu. “Nào, đi cùng ta. Giờ họ đang phục vụ ít
súp kinh tởm trong phòng sinh hoạt chung, và ta có thể uống chút gì đó
nong nóng.” Jon cũng đói, vì thế cậu đi bên cạnh Lannister và đi chậm lại
cho đồng điệu với những bước đi lạch bạch, ngượng nghịu của người lùn.
Gió đang thổi mạnh lên, và họ có thể nghe thấy tiếng những tòa nhà gỗ cũ
kỹ kêu kẽo kẹt xung quanh, và từ đằng xa vang tới tiếng đóng cửa sầm sập,
hết lần này tới lần khác, rồi rơi vào lãng quên. Có một lần một đụn tuyết
dày rơi xuống khỏi mái nhà ngay gần chỗ họ.

“Ta không thấy con sói của cậu,” Lannister hỏi khi họ cùng nhau bước

đi.

“Cháu xích nó ở trong chuồng ngựa cũ khi chúng cháu luyện tập. Giờ họ

đã chuyển hết ngựa sang chuồng phía đông, vì thế sẽ không ai quấy rầy nó.
Phần thời gian còn lại nó ở cùng cháu. Phòng ngủ của cháu ở trên tháp
Hardin.”

“Có phải tòa tháp với bức tường có lỗ châu mai bị sụp phải không? Lở

hết đá xuống cái sân bên dưới, và nghiêng ngả như vị vua cao quý Robert
của chúng ta sau một đêm dài chè chén? Ta nghĩ tất cả những tòa nhà đó đã
bị bỏ hoang.”

Jon nhún vai. “Chẳng ai quan tâm xem người khác ngủ đâu. Hầu hết

những vọng lâu cũ đều không có người, cháu muốn ngủ ở đâu thì ngủ.” Hắc
Thành từng là nơi cư ngụ cho năm ngàn lính, ngựa cùng những người hầu
và vũ khí. Nhưng giờ nó chỉ là mái nhà cho một phần mười số đó, và nhiều
phần đã sập xuống thành những đống đổ nát.

Nụ cười của Tyrion Lannister bốc hơi trong không khí lạnh lẽo. “Ta chắc

chắn sẽ bảo cha cậu bắt thêm vài tên thợ đá, trước khi tòa tháp cậu ở sụp
xuống.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.