TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 318

Bran nghe được tiếng chúng thì thầm to nhỏ với nhau bằng thứ âm thanh

kinh khủng. Cậu không được nghe, cậu tự nhủ, chỉ cần cậu không nghe thấy
là cậu vẫn an toàn. Nhưng khi những đầu thú nhoài ra khỏi phiến đá và cuốc
bộ xuống sát cạnh nơi Bran đang treo mình thì cậu biết mình chẳng an toàn
chút nào. “Tôi không nghe đâu,” cậu sụt sịt khóc khi chúng tới gần hơn rồi
gần hơn. “Tôi không nghe, tôi không nghe.”

Cậu tỉnh dậy trong bóng tối và thở dốc, thấy một bóng đen cao lớn đang

sừng sững ở đó. “Tôi không nghe thấy gì “ cậu run rẩy thì thào trong sự hãi,
nhưng sau đó bóng đen đó nói “Hodor” và thắp nến trên đầu giường, cậu
thấy nhẹ nhõm hắn.

Hodor lau mồ hôi cho cậu bằng mảnh vải đã vắt sạch nước hơi âm ấm,

rồi khéo léo nhẹ nhàng mặc quần áo cho cậu. Tới giờ, anh bế Bran xuống
Đại Sảnh nơi những chiếc bàn gấp dài đã được kê gần lò sưởi. Vị trí của
lãnh chúa ở đầu bàn để trống, nhưng Robb ngồi ngay bên phải và Bran ngồi
đối diện. Tối đó họ ăn thịt lợn sữa, bánh nhân thịt chim bồ câu, củ cải bọc
bơ, và sau cùng là sáp ong. Mùa Hè giằng lấy khăn ăn từ tay Bran, trong khi
Gió Xám và Lông Xù chui vào một góc tranh giành khúc xương. Những
con chó của lâu đài Winterfell giờ không dám tới gần sảnh. Hồi đầu Bran
thấy lạ, nhưng giờ cậu đã quen rồi.

Yoren là sĩ quan cấp cao hơn trong số những anh em áo đen, vì thế quản

gia sắp xếp cho ông ngồi giữa Robb và Maester Luwin. Từ người ông già
lạnh lùng đó bốc ra cái mùi chua loét như thể lâu ngày không tắm. Ông ta
dùng răng xé thịt, đập vụn xương để hút tủy, và nhún vai khi nghe người
nhắc tới Jon Snow. “Cậu ta đúng là thuốc độc của-Ser Alliser,” ông ta làu
bàu, và hai người đồng thanh cười vang làm Bran không hiểu gì. Nhưng sau
đó khi Robb hỏi về chú Benjen, những anh em áo đen bỗng yên lặng tới
đáng ngại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.