TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 345

“Có một cần trục,” Jon chỉ và nói. “Cậu có thể chui vào lồng và họ sẽ

kéo cậu lên.”

Samwell Tarly khụt khịt. “Mình không thích độ cao.”

Quá đáng quá rồi. Jon nhíu mày, ngờ vực. “Cậu sợ mọi thứ à?” cậu hỏi.

“Mình không hiểu. Nếu cậu thực sự là một thằng hèn, vì sao cậu lại tới đây?
Vì sao một thằng hèn lại muốn gia nhập Đội Tuần Đêm?”

Samwell Tarly nhìn cậu một lúc lâu, khuôn mặt tròn dường như đang

dúm dó lại. Cậu ngồi xuống mặt đất phủ băng và bắt đầu thổn thức, những
tiếng khóc nấc nghẹn làm cơ thể cậu ta rung lên. Jon Snow chỉ có thể đứng
nhìn. Cũng giống như tuyết trên khu mộ, dòng nước mắt dường như không
bao giờ ngừng rơi.

Bóng Ma lại biết cần làm gì. Im lặng như một cái bóng, con sói tuyết

trắng tới gần hơn và liếm những giọt nước mắt nóng hổi trên khuôn mặt
Samwell Tarly. Cậu béo giật mình, hét lên... nhưng không hiểu sao, chỉ tích
tắc sau, tiếng khóc chuyển thành tiếng cười.

Jon Snow cười với cậu. Sau đó họ ngồi trên mặt đất đóng băng, chui rúc

bên trong áo choàng với Bóng Ma ở giữa. Jon kể câu chuyện làm thế nào
cậu và Robb tìm thấy lũ sói con trong trận tuyết cuối hè. Câu chuyện dường
như đã diễn ra cả ngàn năm trước vậy. Đã rất lâu rồi cậu mới nói tới
Winterfell.

“Thi thoảng mình cũng mơ thấy nó,” cậu nói. “mình đi trên những hành

lang dài vắng vẻ. Giọng mình vang vọng tứ phía, nhưng không ai trả lời, thế
là mình đi nhanh hơn, mở toang các cánh cửa, hét gọi tên. Mình không biết
mình cần tìm ai nữa. Hầu hết các đêm mình muốn tìm cha mình, nhưng thi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.