TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 445

Arya đứng dậy, thận trọng di chuyến. Những cái đầu lố nhố xung quanh

cô. Cô tò mò chạm vào một cái, không biết nó có thật không. Đầu ngón tay
cô sờ lên quai hàm to tướng. Nó thật lắm. Lớp xương khá mịn, lạnh và
cứng.

Cô vuốt những cái răng đen và sắc lẹm, như chiếc dao dao găm làm từ

bóng tối. Cô rùng mình.

“Nó chết rồi,” cô nói lớn. “Nó chỉ là một cái đầu lâu vô hại thôi, chẳng

thể làm hại mình.” Nhưng hình như con quái vật thừa biết cô ở đó. Cô có
thể cảm nhận đôi mắt rỗng của nó đang nhìn cô, và có cái gì trong căn
phòng tối trông như cái hang này không chào đón cô. Cô lùi khỏi cái xương
sọ và chạm lưng vào một cái khác, lớn hơn. Ngay lập tức, cô cảm nhận
những cái răng của nó cắm ngập vào vai cô, như thể muốn xé toạc da cô ra
vậy. Arya quay lại, cảm thấy lớp áo da bị vướng và rách khi cái răng nanh
to tướng xượt qua áo choàng. Thế là cô cắm đầu chạy. Một cái đầu lâu khác
hiện chình ình trước mặt cô, cái lớn nhất, nhưng Arya không hề giảm tốc
độ. Cô nhảy qua cái một cái răng đen dài như kiếm, lao qua những hàm
răng đói khát, và đâm sầm vào cửa.

Tay cô sờ tìm cái vòng sắt trên cửa gỗ và kéo mạnh. Cánh cửa hơi kẹt,

sau đó từ từ mở ra, với tiếng cót két inh tai nhức óc khiến Arya chắc cả
thành phố đều nghe thấy. Cô mở cửa đủ rộng để chui lọt, đi vào hành lang
trước mặt.

Nếu căn phòng chứa những con quái vật đã tối, thì hành lang này còn tối

như hũ nút trong bảy địa ngục.

Tâm tĩnh như nước, Arya tự nhủ, nhưng ngay khi cô mở mắt, cô không

nhìn thấy gì ngoài hình dáng mờ mờ của cánh cửa cô vừa từ đó đi ra. Cô
nhúc nhích những ngón tay trước mặt, cảm nhận không khí chuyển động,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.