TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 447

“Chỉ có Chúa mới biết “ giọng đầu tiên nói. Arya thấy một làn khói xám

bốc lên từ ngọn đuốc, vặn vẹo như một con rắn. “Những tên ngốc đó cố giết
con trai ông ta, và tệ hơn, họ đã tạo ra một tấn hài kịch rồi. Ông ta không
phải loại người sẽ bỏ qua chuyện đó. Tôi cảnh báo anh, sói và sư tử sẽ sớm
cắn xé nhau, dù chúng ta có làm hay không.”

“Sớm quá, sớm quá,” giọng đặc thổ ngữ kia phàn nàn. “Giờ xảy ra chiến

tranh thì chúng ta được lợi gì nào? Chúng ta chưa sẵn sàng. Từ chối đi.”

“Vậy hãy bắt tôi ngừng thời gian lại luôn đi. Anh cho tôi là một pháp sư

à?”

Người kia cười khẩy. “Không phải sao.” Ánh lửa liếm lấy không khí

lạnh. Những cái bóng dài gần vươn tới cô. Một giây sau, gã cầm đuốc trèo
lên, người đồng hành ngay bên cạnh. Arya lùi khỏi cái giếng, cúi thấp
người và dán mình vào tường. Cô nín thở khi hai gã bước lên đầu cầu
thang.

“Vậy anh muốn tôi làm gì đây?” người cầm đuốc hỏi, một gã đậm người

mặc áo choàng da nửa người. Dù đi đôi giày nặng nề, nhưng hắn đi như
lướt trên mặt đất. Khuôn mặt tròn chằng chịt sẹo và bộ râu đen rối lộ khỏi
cái mũ sắt, hắn mặc áo giáp xích bên ngoài áo da thuộc, giắt dao găm và
đoản kiếm ở thắt lưng. Không hiểu sao Arya thấy hắn quen tới kỳ lạ.

“Nếu một quân sư đã chết, sao lại không thể có người thứ hai?” người

đàn ông mang âm giọng vùng khác và bộ râu ba chỏm màu vàng nói. “Anh
bạn à, anh đã từng nhảy điệu này rồi.” Arya chắc chắn mình chưa từng gặp
hắn. Hắn béo kinh tởm, nhưng lại bước đi rất nhẹ nhàng, mang cả thân hình
đồ sộ trên đầu ngón chân nhẹ nhàng như một vũ công nước vậy. Những cái
nhẫn của hắn lóe sáng dưới ánh đuốc, vàng đỏ và bạc trắng, nạm hồng
ngọc, ngọc bích, những đôi mắt hổ vàng. Ngón tay nào cũng đeo nhẫn; có
ngón còn đeo hai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.