TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 489

đây nhìn lên tòa thành giống một tổ ong trắng nhỏ. Bà nhớ chú đã nói gì về
những những cái giỏ và cân trục.

“Nhà Lannister có thể có lòng tự trọng của họ,” bà nói với Mya, “nhưng

người nhà Tully thức thời hơn. Ta đã cưỡi ngựa cả ngày và gần như cả đêm.
Bảo họ thả giỏ xuống, ta sẽ lên cùng những củ cải.”

Mặt trời đã lên tới đỉnh núi khi Catelyn Stark tới Eyrie. Một người đàn

ông tóc trắng, to bè mặc áo choàng xanh da trời và áo giáp ngực có in hình
mặt trăng và chim cắt giúp bà ra khỏi giỏ; Ser Vardis Egen, chỉ huy đội lính
gác của Jon Arryn. Bên cạnh ông là Maester Colemon, gầy gò và lo lắng,
đầu lơ thơ vài sợi tóc và đầy ngấn cổ.

“Phu nhân Stark,” Ser Vardis nói, “Được gặp phu nhân, chúng tôi vừa

ngạc nhiên vừa mừng rỡ.” Maester Colemon gục gặc đầu đồng ý. “Quả thực
vậy, thưa phu nhân. Tôi đã báo cho em gái bà. Bà ra lệnh đánh thức bà ấy
dậy ngay khi phu nhân tới.”

“Ta mong là em ấy ngủ ngon “ Catelyn nói với sự cay đắng có vẻ khó

chịu.

Lính gác hộ tống bà từ cần trục lên cầu thang cuốn. Thành Eyrie là một

lâu đài nhỏ nếu so với các danh gia khác; bảy tòa tháp trắng duyên dáng san
sát như những mũi tên đặt trên vách núi. Ở đây không cần các chuồng ngựa,
lò rèn hay chuồng chó, nhưng Ned nói kho thóc ở đây phải lớn ngang bằng
kho thóc của Winterfell, và những ngọn tháp đủ chứa năm trăm người.

Nhưng nó vẳng lặng tới kỳ lạ khi Catelyn đi qua, hành lang đá mờ ảo,

vang vọng và trống trải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.