TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 490

Lysa đang một mình đợi bà trong thư phòng, trên người vẫn mặc bộ đồ

ngủ. Mái tóc nâu vàng thả dài trên vai và rủ xuống lưng. Một hầu gái đứng
đằng sau, trải những lọn tóc rối, nhưng khi Catelyn bước vào, em gái bà
đứng lên và mỉm cười.

“Chị Cat,” cô nói. “Ôi chị Cat, em rất mừng được gặp chị. Chị gái xinh

đẹp của em.” Cô chạy tới ôm chị gái mình. “Quá lâu rồi,” Lysa thì thầm vào
tai bà. “Ôi, quá quá lâu rồi.”

Thực ra, họ đã xa nhau năm năm; đối với Lysa, là năm năm cực khổ. Họ

đã mất mát quá nhiều. Em gái bà trẻ hơn hai tuổi, nhưng giờ trông cô già
hơn. Lysa vốn đã thấp hơn Catelyn, nay có phân phát tướng hơn, gương mặt
nhợt nhạt và phù nề. Cô có đôi mắt xanh dương của nhà Tully, nhưng nhạt
hơn và sóng sánh như nước vậy. Khóe miệng cô dường như luôn hờn giận.
Khi ôm em, Catelyn chợt nhớ tới cô gái nhỏ nhắn, bộ ngực căng tròn ngày
hôm đó cùng cô đứng đợi vị hôn phu trong điện thờ của Riverrun. Cô gái đó
mới đáng yêu và tràn trề hy vọng làm sao. Tất cả những nét đẹp thời thanh
xuân của cô chỉ còn lại suối tóc nâu vàng dày thả tới eo thôi.

“Trông em ổn lắm,” Catelyn nói dối, “nhưng... có vẻ mệt mỏi.”

Cô gái rời bà ra. “Mệt mỏi. Đúng. Vâng, đúng rồi.” Có vẻ sau đó cô đã

nhận thấy có những người xung quanh mình; cô hầu gái, Maester Colemon,
Ser Vardis. “Lui ra,” cô nói. “Ta muốn một mình tâm sự với chị.” Cô nắm
lấy tay Catelyn khi họ lùi ra.

... và thả ngay khi cánh cửa đóng lại. Catelyn thấy nét mặt cô em thay

đổi. Nó giống khi mặt trời ấn khuất dưới đám mây. “Chị mất trí rồi sao?”
Lysa quát. “Chị mang hắn tới đây, không hỏi em trước, còn không thèm báo
trước là chị đang mang mẹ con em vào cuộc đấu đá của chị và nhà
Lannister...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.