TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 496

không thể phủ nhận hay nói dối em mình, nhưng ông đoán chắc với cô rằng
điều Robert làm trước cuộc đính ước chẳng là gì, rằng ngài là người tốt và
thực lòng yêu cô. Lyanna chỉ mỉm cười. “Tình yêu rất ngọt ngào, anh Ned
thân yêu, nhưng nó không thể thay đổi bản tính của một người đàn ông.”

Cô gái đó còn quá trẻ khiến Ned không dám hỏi tuổi. Chắc chắn cô ta là

một trinh nữ; các nhà thổ hạng sang luôn có thể tìm ra một trinh nữ, đó là
món hời lớn. Cô ta có mái tóc đỏ nhạt và chút tàn nhang trên sống mũi, và
khi cô ta cho con bú, ông nhận thấy bầu ngực cô cũng có tàn nhang. “Thiếp
đặt tên bé là Barra” cô nói khi đứa trẻ đang bú. “Bé rất giống ngài ấy, đúng
không, lãnh chúa? Bé có cái mũi và mái tóc của ngài...”

“Đúng.” Eddard Stark đã chạm vào mái tóc đen, mượt của đứa nhỏ. Nó

trôi trên những ngón tay ông như một mảnh lụa đen vậy. Đứa con đầu tiên
của Robert cũng có một mái tóc đẹp như vậy.

“Lãnh chúa, xin hãy nói với ngài ấy hộ tôi... nếu ngài vui lòng. Nói cho

ngài ấy biết con gái ngài ấy xinh đẹp thế nào.”

“Ta sẽ chuyển lời,” Ned hứa. Đó là một lời nguyền rủa với Ông. Robert

sẵn sàng thề sống chết với tình yêu và quên ngay khi đêm buông xuống,
nhưng Ned không thể không thề. Ông nghĩ tới lời hứa với Lyanna khi cô ấy
hấp hối, và cái giá ông phải trả.

“Và nói với ngài rằng, tôi không hề ở cùng ai. Tôi thề đó, Lãnh chúa,

trước mắt tất cả các thánh thần.”

Chataya nói tôi có nửa năm nuôi con, và đợi ngài ấy quay về. Vậy ngài

có thể nói với ngài ấy rằng tôi đang đợi, được không? Tôi không cần vàng
bạc châu báu, tôi chỉ cần ngài ấy. Ngài ấy luôn đối xử rất tốt với tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.