TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 86

tình thân như thể thủ túc. Chẳng lẽ ngài nỡ để ông ấy bị những kẻ nhà
Lannister cô lập sao?”

“Lũ Ngoại Nhân sẽ giết nàng và mọi người mất,” Ned ảm đạm thì thào.

Ông quay người và đi về phía cửa sổ. Bà lẫn vị học giả kia đều không nói
gì. Họ im lặng chờ đợi, trong khi Eddard Stark đang im lặng từ biệt ngôi
nhà thân yêu. Cuối cùng, khi ông quay người khỏi cửa sổ, giọng ông nghe
mệt mỏi và đầy u uất, khóe mắt hơi ươn ướt. “Cha ta từng tới phương nam
một lần, theo lời triệu hồi của nhà vua. Từ đó ông không bao giờ trở về nhà
nữa.”

“Thời đại khác.” Maester Luwin nói. “Vị vua khác.”

“Đúng,” Ned đều đều đáp. Ông ngồi lên chiếc ghế cạnh lò sưởi.

“Catelyn, nàng hãy ở lại Winterfell.”

Lời ông nói như mũi băng xuyên vào trái tim bà. “Không,” bà đột nhiên

thấy sợ. Đây có phải sự trừng phạt dành cho bà? Khi không bao giờ được
gặp lại ông, không được cảm nhận cánh tay ông ấm áp ôm lấy bà?

“Có,” Ned nói, trong lời nói không có chút nhân nhượng. “Nàng phải

thay ta chủ trì mọi sự ở miền bắc này, trong khi ta đi làm việc giùm Robert.
Phải có một người nhà Stark tại Winterfell. Robb đã mười bốn tuổi rồi.
Thằng bé sẽ sớm trưởng thành thôi. Nó phải được dạy dỗ cách trị vì, trong
khi ta không ở đây. Hãy khuyên nhủ, dạy bảo nó. Nó phải sẵn sàng khi thời
cơ tới.”

“Thần thánh biết rằng, sẽ không còn lâu nữa đâu,” Maester Luwin lẩm

bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.