TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 148

Nhà vua vẫn không thôi. “Ngươi coi trọng tên Penrose này hơn cả các lãnh
chúa chư hầu của ta. Tại sao thế?”

“Ông ấy trung thành.”

“Một lòng trung thành đặt nhầm chỗ cho Kẻ Tiếm Quyền quá cố!”

“Đúng vậy,” Davos thừa nhận, “nhưng dù vậy, ông ấy vẫn rất trung thành.”

“Còn những người đằng sau chúng ta thì không ư?”

Davos đã đi quá xa để có thể tỏ ra e dè với Stannis vào lúc này. “Năm ngoái
họ là người của Robert. Một tháng trước họ là người của Renly. Sáng nay
họ là của ngài. Ai mà biết sáng mai họ sẽ theo ai?” Câu nói khiến Stannis
phá lên cười. Một tràng cười dữ dội và đầy vẻ chế giễu. “Ta đã nói rồi,
Melisandre,” ngài quay sang nói với nữ tu đỏ, “Hiệp Sĩ Củ Hành của ta
không bao giờ nói dối.”

“Tôi biết ngài rất hiểu ông ấy, thưa bệ hạ,” nữ tu đỏ trả lời.

“Davos ạ, ta đã nhớ ngươi rất nhiều,” nhà vua nói tiếp. “Phải, ta có một cái
đuôi toàn những tên phản bội đằng sau, khứu giác của ngươi tinh lắm. Các
lãnh chúa chư hầu của ta không kiên định ngay cả trong những hành động
bội tín. Ta cần bọn họ, nhưng ngươi phải hiểu ta chán ghét đến thế nào khi
phải tha tội cho những tên này, trong khi trừng phạt những kẻ tốt hơn, nhẹ
tội hơn. Ngươi có quyền chỉ trích ta, Ser Davos.”

“Ngài đã tự chỉ trích mình khắc nghiệt hơn những gì thần nói rất nhiều rồi,
thưa bệ hạ. Ngài cần có những lãnh chúa lớn này để giành lấy ngai vị...”

“Những ngón tay và tất cả mọi thứ, có lẽ vậy.” Stannis phá lên cười.

Bất giác, Davos đưa bàn tay cụt ngủn lên sờ chiếc túi nhỏ đeo trên cổ, và
cảm nhận những đốt xương ở bên trong. May mắn.

Nhà vua nhìn thấy hành động đó. “Chúng vẫn ở đó chứ, Hiệp Sĩ Củ Hành?
Ngươi chưa đánh mất chúng đấy chứ?”

“Chưa...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.