TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 155

gì?”

“Chuyện gì ngươi cũng đã từng làm rồi. Chỉ cần đậu một chiếc thuyền bên
dưới tòa lâu đài, không để ai nhìn thấy, trong đêm tối. Ngươi có làm được
điều đó không?”

“Được. Tối nay sao?”

Nhà vua gật đầu ngắn gọn. “Ngươi sẽ cần một con thuyền nhỏ. Chứ không
phải Betha Đen. Không được nói cho bất cứ ai việc ngươi làm.”

Davos muốn phản kháng. Giờ ông là một hiệp sĩ, chứ không phải một tên
buôn lậu nữa, và ông chưa bao giờ ám sát ai. Nhưng khi mở miệng, ông lại
không thể nào thốt nên lời. Đây là Stannis, chủ nhân thực sự của ông, là
người ông nợ tất cả mọi thứ. Và còn các con trai của ông nữa. Ôi các vị
thần, sao cô ta có thể khiến ngài ấy trở nên thế này?

“Sao ngươi im lặng?” Stannis quan sát.

Vì cần phải như vậy, Davos tự nhủ, nhưng cuối cùng ông nói, “Bệ hạ, người
cần phải chiếm được lâu đài này, giờ thần đã hiểu điều đó, nhưng chắc chắn
sẽ có nhiều cách khác. Những cách minh bạch hơn. Hãy cứ để Ser Cortnay
giữ thằng bé con hoang và có thể ông ta sẽ đầu hàng.”

“Ta phải có thằng nhóc, Davos. Bắt buộc. Melisandre cũng đã nhìn thấy
điều đó trong ngọn lửa.”

Davos dò dẫm tìm một phương án khác. “Storm’s End chẳng có hiệp sĩ nào
đủ khả năng chiến đấu với Ser Guyard hay Lãnh chúa Caron, hay bất cứ ai
trong hàng trăm chư hầu dưới cờ của ngài. Cuộc đấu tay đôi này... có thể là
Ser Cortnay đang tìm cách đầu hàng trong danh dự chăng? Cho dù ông ta
phải hy sinh cả mạng sống của mình?”

Một nét bồn chồn thoảng qua trên khuôn mặt nhà vua như một đám mây
trôi ngang bầu trời. “Ông ta đang mưu phản thì đúng hơn. Sẽ chẳng có cuộc
chiến nào để tìm người thắng cuộc cả. Ser Cortnay sẽ chết trước khi ông ta
kịp làm điều đó. Ngọn lửa không nói dối đâu, Davos.”

Nhưng nó lại cần có thần để biến nó thành sự thật, ông thầm nghĩ. Đã lâu
rồi Davos Seaworth mới lại cảm thấy buồn đến vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.