TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 203

những bàn chân hồng mềm mại và vụng về. Họ sinh ra để chạy, để đi săn,
và để rình mồi.

Rạng sáng, phía bên kia bức tường đá vây hãm họ, lũ chó thức giấc và bắt
đầu sủa. Một con, hai con, và rồi tất cả đều cất tiếng tạo thành chuỗi âm
thanh huyên náo. Bọn chúng cũng ngửi thấy cả mùi của kẻ thù và sự sợ hãi.

Một cơn thịnh nộ khủng khiếp bao trùm lấy cậu, cồn cào như cơn đói. Cậu
lùi xa khỏi bức tường bên dưới những cái cây, bóng của cành lá tạo thành
những vệt lốm đốm trên bộ lông màu xám... rồi cậu quay đầu lao trở lại thật
nhanh. Chân cậu đá tung đám lá thông gai ướt rụng, trong chốc lát cậu thấy
mình giống một thợ săn, với một con hươu sừng đang chạy trốn ở phía
trước, cậu có thể nhìn thấy nó, ngửi thấy nó, và cậu tăng tốc đuổi theo. Mùi
sợ hãi khiến tim cậu đập thình thịch và nước dãi rỏ ra, rồi cậu nhảy vọt tới
chỗ cái cây đổ và ném mình lên cành cây, những móng vuốt bấu vào vỏ cây
làm điểm tựa. Từ đó cậu nhảy lên, hai bước, ba bước, cậu không dừng lại
cho đến khi ở giữa những cành cây thấp. Những cành cây làm vướng chân
và che mắt cậu, những chiếc lá kim xanh xám cào lên người khi cậu gầm gừ
len qua. Phải chậm lại thôi. Có cái gì đó đâm vào chân cậu và cậu phải giật
mạnh nó ra. Càng lên cao cành cây dưới chân càng nhỏ, và dốc hơn, gần
như thẳng đứng và trơn trượt. Vỏ cây tróc ra khi cậu cố cào móng lên đó.
Cậu đã leo lên được một phần ba, rồi nửa đường, rồi hơn chút nữa, nhưng
dường như cậu không thể nào lên tới chóp mái... Cậu đưa một chân ra và
thấy nó trượt đi trên cành cây cong ẩm ướt, đột nhiên, cậu trượt xuống và
lảo đảo. Cậu tru lên trong sợ hãi và tức giận, rơi, rơi, và xoay tròn trong khi
mặt đất cứ dâng lên để làm cậu gãy xương.

Sau đó Bran lại trở lại giường trong căn phòng ngủ đơn độc. Nằm cuộn
trong đống chăn, cậu thở hổn hển. “Mùa Hè,” cậu kêu lên. “Mùa Hè.” Vai
cậu đau nhức như thể cậu vừa mới ngã, nhưng cậu biết đó chẳng là gì so với
vết thương của con sói. Jojen nói đúng. Mình là con sói. Bên ngoài cậu có
thể nghe thấy tiếng chó sủa văng vẳng. Thủy triền sắp tới. Nó ào qua những
bức tường, giống hệt như những gì Jojen nhìn thấy
. Bran nắm lấy thanh sắt
trên đầu và đu mình lên gọi người tới giúp. Không có ai tới, và một lúc sau
cậu nhớ ra rằng sẽ chẳng có ai cả. Trước cửa phòng cậu không còn lính gác
vì Ser Rodrik đã đem theo hết những người đủ tuổi chiến đấu, giờ
Winterfell chỉ còn là một đồn trú trên danh nghĩa.

Tất cả những người còn lại đã rời đi tám ngày trước, sáu trăm người từ
Winterfell và các pháo đài lân cận. Cley Cerwyn đang đem theo ba trăm
người nữa để gia nhập cùng với họ, và Maester Luwin đã gửi những con
quạ đi trước, tuyển thêm lính mới từ Cảng White, Barrowland và thậm chí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.