TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 220

tay vào nhau. Giúp con, hỡi các vị cựu thần, cô thầm cầu nguyện. Giúp con
cứu những người đó ra khỏi ngục tối để chúng con có thể giết Ser Amory,
và đưa con về Winterfell. Hãy cho con được là một vũ công nước, một con
sói, và không bao giờ sợ hãi nữa.

Như vậy đã đủ chưa? Có lẽ cô phải cầu nguyện to hơn nếu muốn các cựu
thần nghe thấy. Và có lẽ cô nên cầu nguyện lâu hơn. Đôi khi cha cô cũng
cầu nguyện rất lâu, cô nhớ như vậy. Nhưng các cựu thần chưa bao giờ giúp
ông ấy. Nhớ lại điều đó khiến Arya giận dữ. “Đáng lẽ ngài phải giúp ông ấy
chứ,” cô mắng cái cây. “Lần nào ông ấy cũng cậu nguyện trước ngài. Ngài
giúp ta hay không cũng được. Mà ta nghĩ có muốn ngài cũng chẳng giúp
được ta đâu.”

“Đừng coi thường các vị thần, cô bé.”

Giọng nói khiến cô giật mình. Cô vụt đứng dậy và rút cây kiếm gỗ ra. Jaqen
H’ghar đứng yên trong bóng tối đến mức trông anh ta lẫn vào những cái
cây. Anh ta đến để nhận một cái tên. Một cái tên, hai cái tên, rồi cũng tới
cái tên thứ ba. Anh ta phải hoàn thành lời hứa của mình
.

Arya hạ đầu nhọn của cái que xuống đất. “Sao anh biết tôi ở đây?”

“Anh ấy nhìn thấy. Anh ấy nghe thấy. Và anh ấy biết.”

Cô nhìn người đàn ông một cách nghi hoặc. Có phải các vị thần đã mang
anh ta tới đây? “Anh làm thế nào mà con chó lại giết Weese? Có phải anh
đã gọi Rorge và Cắn Xé lên từ địa ngục? Jaqen H’ghar có phải tên thật của
anh không?”

“Một số người có rất nhiều tên. Chồn. Arry. Arya.”

Cô lùi lại cho đến khi đụng vào thân cây đước.

“Gendry đã nói với anh sao?”

“Anh ấy biết,” anh ta nói lại. “Tiểu thư Stark ạ.”

Có lẽ các vị thần đã nghe lời cầu nguyện của mình và đưa anh ta đến đây.
“Tôi cần anh giúp tôi đưa những người đó ra khỏi ngục. Glover và những
người khác, tất cả bọn họ. Chúng ta phải làm cách nào đó giết tên lính canh
và mở cửa...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.