TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 239

Cô đột nhiên nhận ra.... là cánh cửa cuối cùng bên trái!

Cô lao mình qua đó. Bên trong là một căn phòng nhỏ khác với bốn cánh
cửa. Cô lại chọn cánh bên phải, rồi bên phải, bên phải, bên phải, bên phải,
bên phải, bên phải, cho đến khi cô chóng mặt và thấy mình hụt hơi một lần
nữa.

Khi dừng lại, cô lại thấy mình ở trong một căn phòng tối bằng đá... nhưng
lần này cánh cửa đối diện có hình tròn, trông giống như một cái miệng, và
Pyat Pree đang đứng trong đó, giữa đám cỏ bên dưới những cái cây cao.
“Chẳng lẽ những Người Bất Tử xong việc với cô sớm vậy sao?” hắn hỏi cô
với giọng nghi ngờ.

“Sớm ư?” cô bối rối. “Ta đã đi lòng vòng hàng giờ đồng hồ, và vẫn không
tìm thấy họ.”

“Cô đã đi nhầm đường rồi. Lại đây, ta sẽ dẫn cô đi.” Pyat Pree đưa tay ra.

Dany ngần ngại. Có một cánh cửa phía bên phải cô, và nó vẫn đang đóng...

“Đường đó không đúng đâu,” Pyat Pree khẳng định chắc nịch, đôi môi xanh
của hắn thể hiện sự phản đối. “Những người Bất Tử sẽ không đợi cô mãi
được.”

“Những sinh vật nhỏ bé như chúng ta chỉ là một cánh bướm mỏng manh đối
với họ,” Dany nói và nhớ lại.

“Cô bé cứng đầu, cô sẽ bị lạc, và không ai tìm thấy cô nữa.”

Cô bỏ hắn ở đó, và chọn cánh cửa bên phải.

“Không,” Pyat kêu thất thanh. “Không, đi với tôi, đi với tôi, với tôiiiiiiiiiii.”
Mặt hắn lõm vào trong, biến thành một thứ xám ngoét như một con sâu.

Dany bước lên một chiếc cầu thang. Cô bắt đầu trèo. Ngay lập tức đôi chân
dài của cô trở nên nhức mỏi. Cô nhớ lại rằng Ngôi Nhà Người Bất Tử đâu
có ngọn tháp nào.

Cuối cùng những bậc thang cũng hết. Bên phải cô, một bộ cửa gỗ lớn đã
được mở sẵn. Chúng được làm từ gỗ mun và đước, những thớ gỗ đen và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.