TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 277

“Vậy thì ngươi là tù nhân của chúng ta.” Cậu nhấc con dao ra khỏi cổ cô
gái.

“Qhorin không nói gì đến việc giữ tù binh cả,” Rắn Đá nhắc nhở.

“Ông ấy cũng không nói là không được.” Jon bỏ tay ra khỏi tóc cô gái, và
cô ta hấp tấp lùi ra xa.

“Cô ta là lính bộ binh đấy.” Rắn Đá chỉ chiếc rìu cán dài nằm bên cạnh
đống lông thú. “Cô ta đang định với lấy nó khi cậu túm lấy cô ta. Chỉ cần
một cơ hội nhỏ là cô ta sẽ bổ cây rìu vào giữa mặt cậu cho mà xem.”

“Tôi sẽ không để cô ta có cơ hội nào hết.” Jon đá chiếc rìu ra xa tầm với của
cô gái. “Ngươi có tên không?”

“Ygritte.” Cô ta đưa tay lên cổ và nhìn chằm chằm vào bàn tay be bét máu
của mình.

Tra con dao vào vỏ, Jon rút thanh Móng Dài ra khỏi xác tên du mục cậu vừa
giết. “Ngươi là tù binh của ta, Ygritte.”

“Tôi đã nói tên cho anh rồi.”

“Ta là Jon Snow.”

Cô ta lưỡng lự. “Cái tên ma quỷ.”

“Cái tên dành cho con hoang,” cậu nói. “Cha ta là Lãnh chúa Eddard Stark
của vùng Winterfell.”

Cô gái nhìn cậu với vẻ đề phòng, nhưng Rắn Đá thì cười với vẻ châm chọc:
“Tù binh mới là người phải khai thông tin, cậu nhớ chứ?” Người lính biệt
kích bỏ một cành cây dài vào đống lửa. “Cô ta sẽ không khai đâu. Ta đã
thấy nhiều tên du mục tự cắn đứt lưỡi khi bị bắt phải khai báo rồi.” Khi toàn
bộ cành cây đã bắt lửa, ông ta bước tới hai bước và ném nó xuống dưới đèo.
Cành cây rơi xuống xoay xoay trong bóng tối cho đến khi mất hút.

“Ông phải đốt những người ông đã giết,” Ygritte nói.

“Như thế sẽ cần đám lửa to hơn, và lửa to cháy rất sáng.” Rắn Đá quay đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.