TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 427

Bolton liếc nhìn các lá cờ hiệu đang phấp phới trên tòa tháp cổng chòi.
“Nhà Stark có thói quen nhắc nhở chúng ta rằng mùa đông đang đến. Hãy
làm cho ta đôi găng tay đi.” Khi ông thấy Arya đang nhìn, ông nói “Nan, ta
muốn một bình rượu cay nóng, ta thấy hơi lạnh khi ở trong rừng trở về.
Đừng có để rượu bị nguội. Ta muốn ăn tối một mình. Bánh mỳ lúa mạch, bơ
và thịt lợn rừng.”

“Tôi làm ngay đây, thưa lãnh chúa.” Đó luôn là lời nên nói nhất.

Bánh Nóng đang làm bánh yến mạch khi cô đi vào bếp. Ba đầu bếp khác
đang lọc xương cá, một cậu bé mải mê lật con lợn rừng trên ngọn lửa.
“Lãnh chúa muốn ăn tối, và rượu cay nóng để nuốt trôi thức ăn,” Arya
thông báo, “ngài ấy không muốn rượu nguội đâu.” Một đầu bếp rửa tay, lấy
ra một cái ấm và đổ đầy thứ chất lỏng đặc sệt màu đỏ. Bánh Nóng được sai
băm nhỏ các gia vị cay bỏ vào ấm khi rượu nóng lên. Arya đến giúp cậu
nhóc.

“Tao tự làm được,” cậu ta rầu rĩ nói. “Tao không cần mày dạy cách làm
rượu cay.”

Cậu ta ghét mình, hoặc nếu không cũng sợ mình. Cô lùi lại và thấy buồn
hơn là tức giận. Khi thức ăn đã sẵn sàng, các đầu bếp đậy nó lại bằng một
lớp giấy bạc và gói rượu trong tấm khăn dày để giữ nóng. Trời đang tối dần.
Trên tường thành, lũ quạ chao liệng quanh những cái đầu người như những
cận thần vây quanh nhà vua. Một lính gác canh cửa Tháp Giàn Thiêu nói
đùa. “Hy vọng đó không phải là món súp chồn.”

Roose Bolton đang ngồi bên lò sưởi đọc một cuốn sách dày bọc da khi cô
bước vào. “Thắp vài cây nến lên đi,” ông ta ra lệnh khi tay lật một trang
sách. “Trong này tối quá.”

Cô đặt thức ăn bên cạnh khuỷu tay ông ta và ngoan ngoãn làm theo, thắp
sáng căn phòng bằng ánh nến chập chờn tỏa mùi đinh hương ngào ngạt.
Bolton lật thêm vài trang sách nữa, rồi đóng lại và cẩn thận đốt nó trên đống
lửa. Ông quan sát ngọn lửa bọc lấy cuốn sách, ánh lửa phản chiếu bập bùng
trên đôi mắt xám của ông ta. Tấm da khô cũ bùng cháy nhanh chóng, và các
trang sách ố vàng cong lại như thể có một con ma đang đọc nó. “Tối nay ta
không có việc gì cần ngươi nữa,” ông ta nói nhưng không ngẩng lên nhìn
cô.

Lẽ ra cô nên rời đi, im lặng như một con chuột, nhưng chẳng hiểu sao điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.